Không xác định
Chương 131: Xui xẻo
Mùa hè, quần áo mỏng manh, da cô lại mềm mại, không giữ kỹ không biết chừng sẽ gãy xương, sắc mặt Thẩm Chiếu nghiêm túc, anh nhìn cô, nói: “Hay cứ đi khám xem thử đã.”
“Nhưng mà em đói lắm.
“Đi khám xong thì chúng mình đi ăn. Không phải lần trước em muốn ăn bánh hoa tươi sao, trên đường đến bệnh viện có một quán rất ngon…”
Hứa Nguyện nằm trên vai anh thuận miệng đáp lời, móc điện thoại sau lưng anh ra xem.
Thẩm Chiếu đã nói rõ trên diễn đàn rồi. Mấy năm nay diễn đàn không còn được dùng nhiều nữa nên cuộc gặp gỡ này mới lan truyền. Anh nói rõ tình trạng tình cảm hiện tại của mình, phủ sạch quan hệ với Hứa Vi.
Cốt truyện của cô là ở nửa đầu của cuốn sách gốc, khi còn là bia đỡ đạn, nam nữ chính vẫn chưa xác định được mối quan hệ cho nên bây giờ cũng coi như trùng với bối cảnh của cuốn sách.
Lần này cuối cùng cũng kết thúc.
Hứa Nguyện thoải mái dựa vào cổ áo sạch sẽ của Thẩm Chiếu mà thở dài.
Hứa Nguyện dán ở Thẩm Chiếu vĩnh viễn sạch sẽ thoải mái thanh tân cổ áo lặng lẽ thở dài.
Ngày chia xa mỗi lúc một gần. _____________
Hứa Vi nhận ra gần đây cô ta rất xui xẻo.
Đầu tiên là hiểu lầm ý của Thẩm Chiếu nên bị chê cười ầm ĩ, bị người ta cười nhạo vì tin đồn nhảm, không dám gặp thẳng mặt ai. Sau đó lại bị Thẩm Phỉ gọi điện ám chỉ cô ta nếu không chiều lòng Hứa Nguyện sẽ không cho cô ta vào công ty nhà họ Hứa nữa.
Làm ơn đi, không cho tôi vào chẳng lẽ lại cho cái ngữ Hứa Nguyện vào? Nếu mà Hứa Nguyện làm được thì Hứa Chính Dương đã không đem cô ta ra từ nhà họ Hứa ở dưới quê rồi.
Tâm tình nén giận của Hứa Vi buồn bực không thôi, dắt bạn thân tới phố bar gần đại học Z uống rượu.
Dạo này đi đâu cô ta cũng phải đeo khẩu trang mang kính râm đầy đủ, chỉ sợ bị người khác nhận ra. Đến cả bạn thân hôm nay không học đại học Z mới dám ra ngoài cùng cô ta.
Hứa Vi ngồi trên sô pha da, cách hai mét không thể thấy rõ khuôn mặt mang phong cách retro khiến cô ta hơi an tâm, vươn tay tháo dây mũ.
Ngón tay cô bạn thân cuộn đuôi tóc rẽ ngôi hơi lệch, xem xét thực đơn. Người phục phụ thắt nơ bướm, khuôn mặt thanh tú bỗng nhiên nở nụ cười: “Quý cô đã từng tới đây phải không?”
“Đúng đúng. Anh trai nhỏ còn nhớ em sao?”
“Lần trước quý cô đây đã gọi liên tiếp bốn ly 151, có thể nói là ‘nữ trung hào kiệt’ vô cùng ngầu. Chậc chậc, tôi vẫn luôn nhớ rõ cô.”
Hứa Vi tháo khẩu trang, cầm danh sách các loại rượu, nghe họ tán gẫu. Tuy cô ta không tham gia nhưng trong lòng lại thầm cười, bartender bây giờ tán tỉnh nữ sinh viên giỏi thật đấy.
Hàng ghế phía sau cũng bàn tán sôi nổi, rồi đột nhiên vang lên một trận cười to.
“Ha ha ha ha ha. Tao mà là nó chắc tao nhục chết mất. Đây là phiên bản hiện thực của cái thể loại không trộm được gà còn mất nắm gạo đấy.”