Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 132 - Chương 132: Chú Ý An Toàn

Không xác định Chương 132: Chú ý an toàn
“Ha ha. Hôm đó tao nghe bạn cùng phòng nói, nó còn dùng cái giọng tự tin mà nói nam thần Thẩm sẽ công khai với nó nữa chứ, không sợ nam thần tố nó bốc phét à.”

“Nhưng mà không phải hôm đó còn có con nhỏ khác mắc cười hơn hả. Vậy mà nó dám nói nam thần là vị hôn phu của nó nữa chứ.”

“Cảm ơn đã xạo lìn. Nghe như kiểu hồi đó tao thích nói tao là quả đất chuyển sinh vậy á. Nghe đồn hai đứa nó là hai chị em, cái bệnh ảo tưởng là do di truyền hả mày?”

Hứa Vi nghe bọn họ nói sau lưng mình, sắc mặt trắng bệch.

Nhân viên phục vụ gọi cô ta nhiều lần nhưng vẫn không thấy cô ta ư hử gì: “Thưa cô, thưa cô? Cô muốn dùng gì ạ?”

Cô bạn thân đẩy đẩy Hứa Vi.

“Hả? À, tôi uống giống cô ấy là được.” Hứa Vi đè thấp vành nón, miễn cưỡng cười nói.

Cô bạn thân nhìn bartender nhẹ nhàng rời đi, có chút bất đắc gì mà thu hồi tầm mắt, mở điện thoại: “Vi Vi này, thật sự là trong trường cậu còn có người kỳ cục như thế hả?”

“Tớ… Tớ cũng chẳng rõ nữa. Chưa từng nghe nói.” Hứa Vi trả lời, giọng nói mang theo chút chột dạ, chỉ muốn đề tài này trôi qua thật mau.

“Ấy, bạn cùng phòng của mình gửi ảnh chụp nè, để mình coi thử coi.”

Hứa Vi vừa nghe hai chữ ảnh chụp, trong lòng thầm than không ổn rồi, hoảng loạn đứng dậy muốn trốn: “Tớ, tới đi vệ sinh chút.”

Cô ta đè chặt mũ rồi chạy như điên đến toilet mới nhớ ra mình để quên cái túi mấy chục ngàn tệ trên ghế, chần chừ đứng trong toilet không biết có nên về lấy hay không.

Đúng vào lúc này, trong ánh sáng đầy màu sắc, vài bóng người bước nhanh tới.

“Phải con khứa này không?”

“Tao nhìn thấy nó chạy hướng này, lén lút không dám lộ mặt, chắc là nó rồi.”

Hứa Vi nhíu mày, “Mấy người muốn làm gì?”

“Hồi nãy mày giễu cợt mấy chị kế bên phải không? Coi thường con gái đúng không?”

“Mấy người nói gì vậy, tôi không hiểu.”

Hứa Vi thấy mấy cô gái đều ăn mặc thành gái hư, khí thế hung hăng, đoán được là ai chọc phải phiền phức, vì thế cũng không sợ mất mặt, một tay cởi mũ để lộ mặt: “Mấy người nhìn cho kỹ đi. Nãy giờ tôi vẫn ở chỗ này, không hề đi sang kế bên.”

Mấy cô bé tao nhìn mày mày nhìn tao, một hồi lâu mới có người chần chừ nói: “Hình như không phải nhỏ đó đâu.”

Nữ sinh cầm đầu gật đầu, đẩy Hứa Vi ra: “Không phải cô, đi nhanh đi.”

Hứa Vi thầm mắng một câu không có tố chất, dưới chân lại một lát không dám chậm trễ mà chạy ngược về.

Nào biết vừa bước được vài bước lại đụng phải một kẻ không biết nhìn đường.

“Úi!”

Hứa Vi chỉ cảm thấy xui xẻo lại tới nữa, che mũ chạy nhanh, lúc này mới trộm nhìn người đã đâm vào mình.

“Hứa Vi? Sao chị lại ở đây?”

“Hứa Nguyện?”

Hứa Vi buông tay chắn mặt, chỉ thấy Hứa Nguyện bận váy trùm đầu y hệt cô ta.

Lòng cô ta lộp bộp: “Em muốn đi vệ sinh hả?”

“Đúng vậy.” Hứa Nguyện nhìn qua còn hoảng loạn hơn cô ta, tầm mắt vẫn luôn giáo giác nhìn quanh không ngừng, “Làm sao vậy?”

“Không có gì, em đi đi.”

Hứa Vi ở trong lòng khuyên bản thân không nên xen vào việc người khác.

“Chú ý an toàn.”

 

Bình Luận (0)
Comment