Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 137 - Chương 137: Sắp Phát Điên

Không xác định Chương 137: Sắp phát điên
Thẩm Chiếu nâng mí mắt lên liếc nhìn hắn ta.

“Thế nào rồi?”

“Cậu chủ có thể yên tâm, tôi đã giao lại cho cảnh sát rồi ạ, sẽ được chăm sóc đặc biệt.”

Ý nói rằng nên phế cũng đã phế, đã vào tù rồi, cơn ác mộng chỉ vừa mới bắt đầu thôi.

“Có bao nhiêu nữ sinh?”

“Học sinh cao trung của trường trung học thuộc đại học Z, các đơn vị liên quan, người đi làm thêm tại quán, người Giang Thành, một số người trong nhà họ Thẩm có lui tới, tất cả đều là vị thành niên.”

Thẩm Chiếu nghe vậy lạnh lùng nhìn hắn: “Nguyện Nguyện cũng chưa trưởng thành.”

Anh nghĩ đến đây lại cảm thấy vô cùng đau lòng tự trách.

“Dĩ nhiên những người này đều không thể nào quan trọng bằng thiếu phu nhân.”

Vu Phần khom lưng giọng cung kính: “Vậy nên tôi tới xin phép cậu chủ xử lý như thế nào?”

Thẩm Chiếu nhắm mắt: “Cậu cảm thấy thế nào?”

“Theo giải thích của cơ quan tư pháp về vụ bắt nạt hai tháng trước ở sân trường trung học Bình Vân, cho dù là trẻ vị thành niên nếu có chứng cứ xác thực cũng sẽ bị trừng phạt."

Thẩm Chiếu khẽ cau mày, Vu Phần lập tức nói bổ sung: “Đương nhiên trước khi thiếu phu nhân tỉnh lại, chúng ta sẽ không thả người, thiếu phu nhân đã trải qua những chuyện kia, một món nợ cũng sẽ không thiếu.”

Thẩm Chiếu chợt nhếch môi nhưng không hiện lên bất cứ ý cười nào.

“Vu Phần, từ đời ông nội tôi đã không tồn tại chữ ‘nhân từ’ rồi, uy tín của nhà họ Thẩm đều từ trong máu mà ra.”

Giọng nói của anh bình tĩnh như thể chuyện không liên quan gì tới anh.

“Đối với tôi, trả thù đồng loại không những hợp lý mà trả thù người cùng huyết thống cũng rất bình thường.”

Vu Phần nghe vậy trong lòng nghiêm túc hơn.

Không còn nhìn thấy dáng vẻ anh làm nũng với vị hôn thê nhỏ kia nữa rồi, dục vọng xấu xa của Thẩm Chiếu không ngừng bộc lộ ra ngoài, giữa hàng lông mày có vài phần tàn nhẫn hiếm thấy.

“Nếu đã sống nương nhờ hơi nhà họ Thẩm thì chết cũng để bọn họ chết minh bạch chút, tránh những người có chủ ý tấn công Thẩm thiếu phu nhân.”

Vu Phần vốn muốn hỏi làm vậy với mấy cô nữ sinh trung học có phải hơi quá đáng hay không nhưng nhìn thấy sắc mặt của Thẩm Chiếu, không dám xen vào nửa lời: “Vâng.”

Làm thiếu phu nhân nhà họ Thẩm phải gặp biết bao khó khăn, cô Hứa nhìn qua quá yếu ớt, cậu chủ giúp cô lập uy trước cũng tốt.

Bóng dáng Vu Phần đi xa dần.

Thẩm Chiếu liếc nhìn thời gian, đặt tay lên ngực bức bối hít một hơi.

Nếu không làm như vậy…… anh sợ anh sẽ điên lên mất.

Đèn chỉ thị chuyển xanh, Thẩm Chiếu lập tức đứng lên nghênh đón.

“Chấn động não cấp độ hai, xuất huyết trong chỉ ở mức độ nhẹ, khâu bảy mũi ngoài não, truyền bốn túi máu, chuyển tới phòng bệnh để quan sát thêm.”

Thẩm Chiếu mở miệng, nửa ngày mới thốt ra âm thanh: “Cảm ơn.”

Cô gái nhỏ nằm mê man trên giường bệnh, mái tóc xoăn được cạo nửa bên chiếc đầu xinh đẹp kia, nửa còn lại cũng cắt qua loa một đoạn lớn, chiếc mũ quấn quanh tấm gạc thưa rướm máu lộ ra một nửa khuôn mặt nhỏ nhắn không chút huyết sắc.

Thẩm Chiếu chỉ liếc nhìn thôi cũng đã cảm thấy hít thở không thông.

Anh nhẹ nhàng đặt bàn tay nhỏ chạm lên má cô, lồng ngực phập phồng dữ dội.

Không thể ôm cô nữa rồi.

 

Bình Luận (0)
Comment