Không xác định
Chương 142: Phát tiết
Thẩm Chiếu cảm giác bản thân đã đánh thức niềm ham thích kỳ quái, lúc nào cũng nhắc nhở bản thân Nguyện Nguyện bị thương rất nặng, không muốn hai hàng nước mắt rơi trên khuôn mặt cô nữa.
Hứa Nguyện có hiểu lầm ban đầu không tốt với anh, còn cho rằng anh muốn làm chuyện cầm thú, nội tâm giả vờ bình tĩnh nói: “Cứ coi như anh không ngại nhưng bây giờ em cũng không thể ân ái được……”
"Anh cần em giúp anh không?”
Hứa Nguyện nghe anh nói vậy càng khẳng định chuyện này là thói quen của bọn họ.
Thế là cô dựa vào kiến thức tình dục ít ỏi của mình chống tay lên mặt không đổi sắc hỏi anh.
“Dùng tay hay dùng miệng?”
Ầm ầm, Thẩm Chiếu chỉ cảm thấy trong đầu vang lên một hồi sấm.
Nguyện Nguyện nói gì cơ?
“Muốn làm thì nhanh chút đi.”
Hứa Nguyện nghĩ ngợi Thẩm Chiếu sinh ra đẹp trai như vậy cô cũng không mất gì, vì vậy ngồi dậy từ trong ngực anh vui vẻ: “Anh chọn là được, em sao cũng được.”
Hứa Nguyện cởi thắt lưng của anh ra.
Thẩm Chiếu nhìn đôi tay nhỏ trắng nõn của cô đang di chuyển trong quần của mình, nắm lấy tay vịn, cổ họng bắt đầu khô nóng.
Đây là Nguyện Nguyện, sức hấp dẫn của cô đối với anh mạnh mẽ đến nỗi anh căn bản không có cách nào từ chối được lời thỉnh cầu của cô.
Nhưng hạ thân anh thực sự rất xấu xí, xấu tới mức mỗi lần tiến vào cơ thể trắng nõn không tì vết của cô đều như một sự xâm phạm vô liêm sỉ.
Cô muốn lôi vật to lớn đang nửa căng cứng kia từ trong quần ra, anh chặn tay cô lại khó khăn từ chối, nói: “Không cần đâu, em bị thương mà.”
Hứa Nguyện cau mày: “Anh phản ứng rồi kìa, thật sự không cần sao?”
Cô vừa nói vừa đỡ lấy dương vật đang căng trướng, côn thịt dựng đứng như muốn đâm thủng vào quần lót của cô.
Thẩm Chiếu khẽ thở gấp, đưa ra lựa chọn trái với lòng.
“Dùng tay đi.”
Hứa Nguyện không có ý kiến gì thả nó ra.
Cô cầm lấy vật kia liếc nhìn, không kìm được mà có chút ghét bỏ.
Lớn quá mức rồi, cô nhìn lại cơ thể của mình cũng không cần kích thước quá lớn như thế, làm tình hơn hẳn việc chạy theo kích thước càng to càng tốt.
Hơn nữa…… đen như vậy, thật là xấu xí.
Thoạt nhìn thì là kiểu người ham muốn rất mạnh mẽ, khó trách muốn tiết lửa dục. Đối với bộ dạng này của cô mà vẫn có thể cương được thì thật sự sẽ không có gì kỳ quái đi……
Hứa Nguyện suy nghĩ ngổn ngang nhưng rất ngoan ngoãn đưa hay tay nắm lấy trứng của anh.
Màn đêm tối mịt trước rạng sáng nhưng bên trong phòng lại sáng như ban ngày, trắng đen rõ ràng.
Thẩm Chiếu ngồi trên ghế hơi hạ mắt xuống là có thể nhìn thấy rõ hết thảy, tim đập thình thịch.
Mặc dù vật trên tay nhìn có vẻ khó chịu nhưng không có mùi cơ thể, cũng được rửa sạch sẽ nên Hứa Nguyện miễn cưỡng hài lòng.
“Như vậy có thoải mái không?”
Cô thành thật hỏi han.
Bàn tay trắng trẻo của cô như bông tuyết vuốt ve qua lại trên thân gậy, khoái cảm như cơn sóng xô tới bên anh từ bốn phía.
“Mạnh hơn chút.” Thẩm Chiếu không kìm được đẩy hông lên hùa theo ý cô.
Không còn chỗ đặt tay, anh chỉ đành lấy tay đỡ trán quan sát hành động của cô.