Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 141 - Chương 141: Chỗ Này Rất Đau…… Bé Cưng, Em Ôm Anh Chút Được Không?

Không xác định Chương 141: Chỗ này rất đau…… bé cưng, em ôm anh chút được không?
Hứa Nguyện có hơi không quen với loại trạng thái kỳ quái này, khoát tay từ chối nói: “Không cần.”

Không muốn sao?

Ngón tay Thẩm Chiếu khựng lại.

Không phải Nguyện Nguyện thích kẹo hay sao, tại sao lại không cần kẹo của anh.

Sự nhạy cảm lại bắt đầu quấy phá, cảm giác lành lạnh lướt qua bàn tay anh.

Hứa Nguyện nhìn dáng vẻ cầm kẹo mất mát của anh, ma xui quỷ khiến lại lặng lẽ cầm một viên bỏ vào miệng.

“Rất ngon.”

Cô nhai nghiền trong miệng, thành thật đánh giá nói.

Nhưng cô vẫn cau mày so đo với anh: “Nhưng em không phải em bé.”

Thẩm Chiếu khẽ cười cầm bàn tay nhỏ nhắn của cô lên nhéo vào lòng bàn tay: “Nhưng ngày đó khi anh gọi em là em bé, em rất thích mà.”

Ban đầu Hứa Nguyện vẫn không hiểu việc này có gì mà lại thích đến vậy nhưng cảm thấy bàn tay đang vuốt ve trên lưng đầy tình ý, bỗng nhiên da mặt bắt đầu nóng lên.

Giống, giống như có điều gì đó rất kỳ lạ.

“Nguyện Nguyện là em bé của anh.”

Thẩm Chiếu nắm lấy hai bàn tay nhỏ nhắn của cô thận trọng khẽ hôn lên, vẻ mặt chân thành.

“Khi em nói đau, anh cũng rất đau.”

Anh đưa tay cô đặt lên ngực của anh.

“Chỗ này rất đau…… bé cưng, em ôm anh chút được không?”

Sắc mặt Thẩm Chiếu vẫn nhìn cô như thường, mày mắt dường như rất bình tĩnh nhưng ánh mắt lại ẩn chứa sự mong cầu.

Có lẽ chính Nguyện Nguyện cũng không phát hiện ra cô đang bài xích dựa sát vào anh.

Việc này có thể là do phản ứng căng thẳng sau khi cô bị thương, anh hiểu rõ, cũng biết không thể vội được, nhưng vẫn…… rất khó để chấp nhận.

Anh chỉ có thể tủi thân năn nỉ cô: “Nguyện Nguyện ôm ông xã chút có được không.”

Hứa Nguyện nhìn anh đến gần thì cực kỳ hoảng sợ, chẳng lẽ anh đây là muốn làm chuyện không thể miêu tả đó với cô sao.

“Đừng đụng vào em.”

Trong sự kinh sợ, cô giẫm chân lùi về sau.

Còn chưa kịp nghĩ lại bản thân có phải phản ứng thái quá hay không thì đột nhiên khuôn mặt lạnh lẽo của Thẩm Chiếu áp tới.

“Đừng lùi về sau, sẽ bị cụng đầu đấy.”

Anh đỡ lấy gáy cô ôm vào trong ngực.

“Nguyện Nguyện không cần sợ…… Chiếu Chiếu sẽ không làm hại em đâu.”

Anh vuốt ve cô gái nhỏ đang hoang mang sợ hãi, giọng nói không thể nhẹ nhàng hơn nhưng ngược lại ánh mắt lại lại hiện ra sự lạnh lẽo.

“Chiếu Chiếu?”

Hứa Nguyện nhớ tới hai chữ xa lạ này thái dương nhảy giật lên, cảm giác quá mức quen thuộc……

“Ừm.” Thẩm Chiếu ôm cô, chóp mũi dán lên làn da trắng như tuyết của cô, vẻ u ám dần tan biến chỉ còn lại sự đau lòng vô tận.

Cô buồn buồn nói: “Bây giờ em rất xấu.”

“Không xấu.”

“Đầu trọc rồi, hơn nữa sẽ lưu lại sẹo.”

“Khỏi bệnh tóc sẽ nhanh mọc lại thôi, anh sẽ nghĩ cách chữa vết sẹo.”

Thẩm Chiếu nghiêm túc nói: “Em tin anh, không xấu một chút nào cả.”

Người đẹp tự nhiên sẽ có khí chất, ngay cả để kiểu tóc này cũng không ảnh hưởng chút nào đến khuôn mặt nhỏ xinh vốn có của cô.

Bắp thịt nhỏ gầy trắng nõn, gò má thơm dịu làm tăng thêm cảm giác mong manh của cô.

 

Bình Luận (0)
Comment