Không xác định
Chương 158: Bị thao đến mức không khép chân lại được (H)
“Ưm ưm ưm ưm……”
“Nhưng nó xem thấy dáng vẻ Nguyện Nguyện bị thao khóc.”
“Thật đẹp, khóc cũng rất đẹp."
“Nếu em tiếp tục quyến rũ ông xã thì em không xuống khỏi cái bàn này được đâu.” Thẩm Chiếu ngậm lấy vành tai cô rồi nỉ non nói nhỏ, độ cong nơi khóe môi lót lên vài phần tà khí
“Ưm a —— lại, lại đến.”
“Ngoan, nhịn một chút, hôm nay làm một lần thôi.”
Huyệt nhỏ xoắn chặt khiến tinh quan muốn mở ra, Thẩm Chiếu đè nén tất cả xuống, rút nửa thanh côn thịt ra rồi mạnh mẽ đâm quy đầu vào tiếp tục thao huyệt.
“Hu hu đừng tới, a hỏng mất rồi, thật sự hỏng mất rồi, thật sự không được đâu……”
Va chạm mạnh mẽ như muốn xé rách thân thể cô, muốn hòa tan thành một với cô, không bao giờ chia lìa nữa.
Tiếng nước dính nhớp vang lên ở nơi hai người giao hợp. Sau khi hoan ái, mùi hương dâm loạn tanh nồng loang ra khắp phòng trong bóng tối.
Độ kéo dài của Thẩm Chiếu cực lâu, Hứa Nguyện đã ngất đi rồi tỉnh lại giữa cao trào mấy lần. Trên eo và mông nổi đầy dấu tay đỏ thẫm và dấu hôn sắc tình, môi đỏ bị hôn đến sưng lên. Anh vẫn đưa đẩy phía sau cô, nguyên cây côn thịt chôn trong mương nước tràn đầy mật dịch, lưu luyến quên lối về.
Hai chân Hứa Nguyện tê mỏi, phải dựa vào việc được anh ôm eo mới miễn cưỡng duy trì được tư thế thao lộng. Cô đã mất hết sức lực, trong miệng lầm bầm bảo anh dừng lại.
“Đừng tới, a…… Em mệt quá.”
“Anh bắn vào được không.” Thẩm Chiếu nắm cằm rồi xoay mặt cô lại hôn lấy hôn để: “Làm ông xã rót đầy bụng em đi.”
Hứa Nguyện không còn một chút sức lực, chỉ muốn anh nhanh lên kết thúc, chỉ cần nhanh kết thúc thì muốn sao cũng được: “Được……”
Thẩm Chiếu đâm eo xuống thật sâu, trứng dái đập vào hoa phụ, quy đầu vững vàng cắm vào chỗ sâu nhất, non mềm nhất trong hoa huyệt, tinh dịch tích góp đã lâu bắn vào bụng cô, rót đầy hoa huyệt nhỏ hẹp, thậm chí bắn vào trong miệng tử cung.
Hứa Nguyện khàn giọng vô lực kêu lên sau đó bất lực cuộn chặt mình lại rồi bị người đàn ông ôm lấy.
Thẩm Chiếu không phá cô nữa, sau khi được bắn vào trong như ý nguyện thì ngoan ngoãn rút ra.
Hoa huyệt sưng đỏ không kịp khép kín chảy ra bạch dịch trắng trắng, chảy xuống đùi đẹp thon dài rồi nhỏ giọt trên mặt bàn đen nhánh.
Cô gái xinh đẹp không khép chân được, hoa huyệt bị bắt ngậm đầy tinh dịch, hai tròng mắt ướt đẫm lệ, thân thể mềm mại hoàn mỹ trải đầy dấu hôn ngân, Thẩm Chiếu nhìn đến nhộn nhạo trong lòng, đem cô khỏi bàn sách.
“Bé cưng thích anh không?”
Đôi mi cong dài của Thẩm Chiếu rũ xuống thật thấp, mặt mày dịu ngoan hỏi cô một chuyện quan trọng sau khi ôn tồn.
“Nguyện Nguyện?”
Đôi mắt Hứa Nguyện chứa một tầng hơi nước mờ mịt, ngơ ngác nhìn anh, nói không nên lời.
Thẩm Chiếu hôn lên nước mắt cô, dung túng cơ thể mảnh mai không sức lực của cô, nhẹ giọng nhưng kiên định thông báo tâm ý mình.
“Anh rất thích em, anh muốn vĩnh viễn ở bên em.”
Thẩm Chiếu kề trán vào trán cô, không thể giải thích được sự bất an của mình rốt cuộc đến từ đâu.
Nguyện Nguyện vừa kết hợp với anh, hiện tại cũng nằm trong ngực anh, cô thích anh, cô đã đồng ý sẽ luôn bên cạnh anh……
Dù phát sinh chuyện gì, chỉ cần anh không buông tay thì cô sẽ không có cách nào rời khỏi anh.
Thẩm Chiếu an ủi bản thân như thế.