Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 159 - Chương 159: Cha Rất Thất Vọng Về Con

Không xác định Chương 159: Cha rất thất vọng về con
Thẩm Chiếu rửa sạch cơ thể cho Hứa Nguyện rồi sắp xếp tốt cho một mèo một chó xong thì ôm Hứa Nguyện đang mơ mơ màng màng đặt lên giường.

Bồi dưỡng tình cảm cần tiến hành tuần tự từng bước, mới đầu phân phòng là để Nguyện Nguyện quen dần với hoàn cảnh có anh bên cạnh, giống như mèo con quen với nơi ở mới, hiện giờ là lúc nên rút ngắn khoảng cách rồi.

Hứa Nguyện dựa vào ván giường uống nước ấm, độ ấm thích hợp chảy qua yết hầu giúp cô khôi phục tinh thần một chút.

Thật ra làm tình không đáng sợ như trong tưởng tượng…… Cảm giác làm tình vẫn rất thoải mái, làm xong mệt mỏi thì đi ngủ, như vậy cảm giác chất lượng giấc ngủ cũng tốt hơn.

Cô vừa cầm ly nước trên đầu giường uống một ngụm thì điện thoại bên cạnh đột ngột vang lên.

Hứa Nguyện cầm lên, trên màn hình hiện “Ba ba”.

Gió đêm ấm áp thổi qua bên mái, Hứa Nguyện có chút thấp thỏm đứng ở góc tường, cách điện thoại kêu ông một tiếng: “Ba ba.”

Bên kia không trả lời ngay, tiếng hơi thở vang dội, Hứa Nguyện đoán là Hứa Chính Dương đang hút thuốc.

Hứa Chính Dương tự xưng là thế gia nhà cao cửa rộng, trong giới thương nghiệp Ngô Dương ai cũng biết ông là người nho nhã, không thích hút thuốc.

Nhưng cũng có trường hợp đặc biệt, lúc tâm trạng không tốt thì ông cũng lén hút một điếu, Hứa Nguyện nghe động tĩnh bên kia thì càng căng thẳng.

Mấy phút sau rốt cuộc Hứa Chính Dương cũng lên tiếng bằng giọng điệu không mấy kiên nhẫn: “Nghe nói con đánh nhau với người ta rồi ngã vỡ đầu?”

“Không có. Đầu con bị thương nhưng không phải vì đánh nhau với người ta……”

Hứa Chính Dương không đợi cô nói xong đã “Hừ” một tiếng, tức giận đánh gãy lời cô: “Hứa Nguyện, cha không có đứa con gái như con! Học hành thì không giỏi, bây giờ còn đánh nhau ở Giang Thành rồi đắc tội người khác nữa, lúc nào một lòng một dạ kiếm thêm phiền phức cho cha!”

Hứa Nguyện nắm chặt di động, càng sợ hãi hơn: “Không có phiền phức, đã giải quyết xong."

“Là đứa bé nhà họ Thẩm giải quyết giúp con?”

“Vâng.”

“Cha đã nói với con bao nhiêu lần rồi, đã kêu con đừng để nợ ân tình của người ta, đặc biệt không được dựa vào thằng nhóc đó. Người nhà họ Thẩm vốn đã khinh thường nhà chúng ta, nếu còn tiếp tục như vậy thì sau này con gả qua đó thì biết làm sao ngẩng mặt làm người được.”

Hứa Nguyện do dự nhưng vẫn nói: “Không phải con nợ ân tình của anh ấy, là anh anh vừa lúc đi ngang qua nên cứu con.”

“Vậy ý con là con không sai?”

Hứa Nguyện biết không thể cãi cọ với ông nên nhỏ giọng phủ nhận: “Không phải.”

Hứa Chính Dương hút điếu thuốc, lại lạnh lùng nói: “Cha rất thất vọng về con.”

“Thực xin lỗi……” Ngữ khí Hứa Nguyện nhút nhát, hốc mắt bị dọa đến ướt át.

 

Bình Luận (0)
Comment