Không xác định
Chương 163: Dáng vẻ ngoan đến mức làm tim Thẩm Chiếu mềm nhũn.
Hệ thống dừng một chút, hỏi ngược lại: “Vậy lý do là gì?”
“Thẩm Chiếu yêu cô ở điểm nào.”
Hứa Nguyện trầm mặc, cảm thấy trong đầu hơi loạn, còn có hơi không vui, bản thân cô cũng không rõ mình không vui việc gì.
Nhất thời không nghĩ ra manh mối nên Hứa Nguyện dứt khoát nằm xuống mặc kệ. Hoan ái với Thẩm Chiếu tốn quá nhiều sức lực, đầu cô vừa dính gối thì đã ngủ mất.
Khi Thẩm Chiếu mang sữa dê mới vắt từ mục trường ở Giang Thành về thì Hứa Nguyện đã ngủ rất say.
Cô cuộn người trong chăn, môi mở ra hô hấp, dáng vẻ ngoan đến mức làm tim Thẩm Chiếu mềm nhũn.
Thẩm Chiếu vươn tay sờ sờ gương mặt ửng hồng của thiếu nữ, bất đắc dĩ cười cười.
“Bé sâu ngủ à, không phải em phải uống sữa rồi mới ngủ được sao?”
Hứa Nguyện mơ mơ màng màng ưm một tiếng rồi đánh bay tay anh: “Hưm……”
Thẩm Chiếu đứng ở mép giường thay quần áo, quần áo tất tốt, bóng người đong đưa, Hứa Nguyện chậm rãi phản ứng lại, hình như vừa nãy có người kêu cô.
Cô xoa mắt ngồi dậy và nhìn thấy một con chó đang dụi đầu vào cô.
“Anh đã về rồi?”
“Anh về rồi, bé cưng muốn ngủ tiếp hay vẫn muốn uống sữa.”
Cơ bắp trên ngực và bụng của Thẩm Chiếu lộ ro, anh duỗi tay tới ôm lấy thân thể mềm mại của cô.
Hứa Nguyện lau khóe miệng ướt át, đáp: “Muốn uống sữa.”
“Đúng là một bảo bảo nhỏ mà.”
Thẩm Chiếu nhịn không được cười.
“Anh đi nấu sữa, bảo bảo chờ nhé.”
Hứa Nguyện ngồi quỳ một mình trên giường, đôi tay để trước ngực, vòng eo tinh tế, thân thể kiều mềm, Thẩm Chiếu quay đầu lại nhìn, bỗng nhiên nghĩ đến cảnh anh bóp eo đè cô lên bàn rồi xâm nhập từ phía sau.
Cái miệng nhỏ dưới thân cô phun nước cả đêm nhưng không được uống thứ tốt tẩm bổ.
Hai chữ sữa tươi đột nhiên xuất hiện trong đầu cô, chẳng những tốn công mà còn chưa qua sát trùng nên phải tự đi đun nóng tiêu độc, trong thời gian đun nóng ấy còn phải canh mãi bên cạnh.
Thẩm Chiếu vừa đọc hướng dẫn vừa đổ sữa vào nồi rồi bật bếp lên. Anh biết vị hôn thê bé nhỏ của mình được người nhà kiều dưỡng, anh muốn vây cô bên cạnh nên sớm đã chuẩn bị chăm sóc cô sao cho thật tốt.
Nhưng mà trước đây cô trông quá hiểu chuyện, chỉ cần cho cô ăn ngày ba bữa là cô đã thoả mãn nên anh cứ sợ cô thiệt thòi.
Cho nên hiếm khi Hứa Nguyện yêu cầu anh việc gì đó, anh chẳng những không chê phiền toái mà còn vui vẻ chịu đựng.
Nhiệt độ sữa thích hợp rồi anh mới mang cho cô.
Hứa Nguyện nhìn thời gian, từ lúc anh đi đến giờ chưa được hai giờ mà đã thật sự mang sữa dê tươi nóng đến trước mặt cô.
“Anh Chiếu thật tốt.”
Pháo hoa nở đầy trong lòng Hứa Nguyện, cô quan sát ly sữa chứ không uống ngay lập tức. Sau đó một hồi thì lấy điện thoại chụp lại vài tấm rồi đăng lên vòng bạn bè.