Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 172 - Chương 172: Có Bệnh Thì Phải Chữa

Không xác định Chương 172: Có bệnh thì phải chữa
“b-i-t-c-h”

Hứa Nguyện nhìn cô ta một cái rồi kéo tay cô ta xuống.

“Có bệnh thì phải chữa, tôi đã nói là tôi không biết.”

Không ngờ vừa đi được một bước, nam sinh vẫn im lặng nãy giờ nhận được ánh mắt nữ sinh thì đột nhiên cầm cổ tay của cô.

Nam sinh sức lực lớn, niết đến mức cổ tay nhỏ nhắn của cô vừa đỏ vừa sưng.

“Xin lỗi, cậu không nên mắng bạn gái tôi.”

Nữ sinh đảo mắt như không sao cả rồi cười, ngoéo móng tay một cái, từ từ nói:

“Tôi ghét nhất là loại người làm bộ làm tịch giả vờ làm học bá, chỉ vì việc học của mình mà tùy tiện chiếm chỗ của người khác, giống như việc của mình là trung tâm của vũ trụ vậy.”

Con mắt Hứa Nguyện nhìn về phía cô ta.

“Cậu muốn thế nào.”

Nữ sinh giương lông mày lên: “Cậu vừa mới mắng tôi cái gì? Xin lỗi lại đi.”

Trong thư viện an tĩnh nên tiếng tranh chấp rất gây sự chú ý nên vừa nói mấy câu thì tất cả học sinh xung quanh đã sôi nổi nhìn về phía này.

Hứa Nguyện nhìn cổ tay bị nắm của mình, như suy tư một lát rồi rũ mắt nói.

“Phiền cậu buông tay ra.”

Nam sinh nhìn nữ sinh kia một cái, thấy nữ sinh chậm rãi gật đầu thì cậu ta mới buông tay ra nhưng cũng không quên sờ lên mu bàn tay tinh tế trắng nõn của Hứa Nguyện.

Trên cổ tay trắng nõn của cô xuất hiện một vệt dấu tay đỏ tươi chói mắt, nữ sinh tiến lại gần, đẩy Hứa Nguyện ra rồi lạnh mặt nói: “Xin lỗi đi.”

Hứa Nguyện lui về phía sau nửa bước rồi dừng lại, cô xoa xoa cổ tay mình, mặt mày kiều mị như bị băng tuyết bao phủ, cực kỳ lạnh lẽo.

“Thư viện có văn bản quy định rõ ràng, nếu đi quá hai mươi phút thì không được chiếm dụng chỗ ngồi nữa, các cậu đã rời khỏi chỗ này hơn mấy tiếng nên dù tôi có chiếm chỗ này thật thì các cậu cũng không có quyền làm khó tôi. Huống chi tôi chưa từng nhìn thấy giấy tờ cậu để đây để giữ chỗ bao giờ.”

“Ha hả, bộ cậu đến thư viện tự học lần đầu à? Việc sinh học thi thạc sĩ chiếm chỗ trước là việc bình thường, nếu như cậu nói thì những sinh viên thi lên thạc sĩ như chúng tôi đều nên bị đuổi ra ngoài à?”

Nữ sinh trả lời lại một cách mỉa mai xong thì quay đầu nhìn tên bạn trai không biết cố gắng đang nhìn chằm chằm Hứa Nguyện của mình. Sau đó lập tức đá cậu ta một cái, trong lòng thầm mắng người trước mặt mặt mày quyến rũ như hồ ly, vừa thấy liền biết không phải người tốt.

Nam sinh bị bạn gái đánh mới phục hồi tinh thần lại, phối hợp với cô ta nói: “Đúng vậy, đến trưa nên tôi với cô ấy chỉ đi ăn một bữa cơm, sách vở của bọn tôi nhiều thế chẳng lẽ phải xách theo hết sao.”

“Ăn một bữa cơm từ 10 giờ sáng đến 3 giờ chiều, các người nhàn nhã thật nhỉ?”

Một thanh âm trầm thấp đạm mạc truyền đến.

Hứa Nguyện lập tức sửng sốt, hai người phía trước và những người vây xem cũng quay đầu lại.

 

Bình Luận (0)
Comment