Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 174 - Chương 174: Đã Lâu Lắm Rồi Nguyện Nguyện Không Cho Anh Gần Gũi Với Cô

Không xác định Chương 174: Đã lâu lắm rồi Nguyện Nguyện không cho anh gần gũi với cô
Một nam một nữ còn muốn tranh luận nhưng bị ánh mắt lạnh lẽo của người quản lý liếc qua và yêu cầu xuất trình thẻ sinh viên thì họ đành cầm sách vở rồi hùng hổ rời đi.

Thẩm Chiếu mỉm cười thăm hỏi người quản lý, người quản lý gật gật đầu rồi rời khỏi đó.

Nhưng tiếng nhỏ giọng bàn luận trong đám người vẫn chưa dừng lại.

“Thiệt là hết nói nổi, sao những kẻ thế này lại dám tự nhận mình thuộc nhóm sinh viên học thạc sĩ thế?”

“Chúng ta thức khuya dậy sớm làm học tập vậy mà lại bị đôi tình nhân này làm xấu hình tượng, thật là quá đáng mà.”

Thẩm Chiếu còn đang nắm tay Hứa Nguyện, ý cười lúc này mới chân thật hơn.

Anh tiến đến nói nhỏ bên tai Hứa Nguyện rằng: “Nguyện Nguyện, đến lúc về nhà rồi.”

Tất cả sự chú ý trong thư viện lập tức tập trung trên người Thẩm Chiếu và Hứa Nguyện, tiếng nghị luận vang lên hết đợt này đến đợt khác, không sao dừng lại được, thậm chí còn có ánh đèn flash không ngừng nhá lên.

Thẩm Chiếu nhìn đám đông, ra hiệu cười bảo: “Nơi này là thư viện, mong mọi người duy trì yên tĩnh.”

Sinh viên đại học Z đều có tố chất không tệ lắm, một khi nhắc nhở thì tất cả lập tức yên tĩnh lại rất nhanh, ai đọc sách của người nấy, chỉ là có mấy người thỉnh thoảng vẫn liếc sang bên đây.

Gương mặt Hứa Nguyện đỏ bừng, hiếm khi ngoan ngoãn để Thẩm Chiếu nắm tay xuống lầu, không rên một tiếng.

Tin tức này khẳng định sẽ lan truyền rất nhanh nên giờ có kêu anh buông tay thì cũng chẳng có ý nghĩa gì, hơn nữa cô cũng không có lý do tốt để yêu cầu Thẩm Chiếu phối hợp giữa bí mật với cô.

Sau khi lên xe, Thẩm Chiếu lại không vội khởi động xe mà lại nắm tay Hứa Nguyện, sắc mặt xị xuống một chút.

Thẩm Chiếu vỗ về vệt đỏ chói mắt trên cổ tay cô, lông mày nhíu lại: “Đỏ rồi, có đau không?”

Đầu ngón tay anh nhẹ nhàng xoa dịu cảm giác đau đớn trên cổ tay, Hứa Nguyện rụt rụt tay: “Không sao.”

Thẩm Chiếu cầm tay Hứa Nguyện, không nhanh không chậm hôn lên mu bàn tay cô.

Cánh môi như một mảnh lông chim nhẹ nhàng uyển chuyển quét qua, ở nơi Hứa Nguyện không thấy, đáy mắt anh hiện lên một tầng hung ác nham hiểm.

Người nọ cũng dám để lộ vẻ mặt mơ ước đó với Nguyện Nguyện của anh, cũng dám chạm vào cô…….

Một màn vừa rồi khiến anh ý thức được không phải bất cứ việc gì Nguyện Nguyện muốn anh đều đồng ý được.

Đương nhiên anh biết Nguyện Nguyện sẽ không đáp lại tên kia.

Nhưng Nguyện Nguyện tốt như vậy, nhiều người có ý với cô như vậy, anh có thể may mắn một lần nhưng làm sao bảo đảm lần sao Nguyện Nguyện sẽ không rung động với người khác.

Hơn nữa, hơn nữa…… đã lâu lắm rồi Nguyện Nguyện không cho anh gần gũi với cô.

Thẩm Chiếu nghĩ vậy nên động tác hôn mu bàn tay của cô còn mạnh hơn.

 

Bình Luận (0)
Comment