Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 192 - Chương 192: Hận Không Thể Nhổ Cỏ Tận Gốc Diệt Trừ Hậu Họa

Không xác định Chương 192: Hận không thể nhổ cỏ tận gốc diệt trừ hậu họa
“Ưm a ——” cùng với tiếng rên rỉ bất lực của thiếu nữ, quy đầu phá vỡ từng tầng tầng thịt non, thẳng tắp cắm vào nơi sâu nhất.

“Hu hu hu…… Thẩm Chiếu anh là tên biến thái.”

Cả người Hứa Nguyện đều bị đụng vào đầu giường để cho anh thao mông. Vài giây sau cô mới phản ứng lại rồi vừa khóc vừa đánh mắng người đàn ông đàn thao mình.

Ánh mắt Thẩm Chiếu mềm xuống vài phần, anh ngậm lấy môi cô nhẹ giọng nói: “Bé con em ngoan một chút mới thoải mái được.”

Hứa Nguyện còn tưởng người này xích mình lại là vì tình thú nên tuy bị cưỡng chế thao huyệt nhưng cũng không thật sự phản kháng. Bị anh thao một lúc đã rầm rì mềm xuống, để mặc dương vật đỏ tím thao lộng hạ thể trắng nõn của mình.

Thẩm Chiếu sợ đau cô nên ôm cô lên đùi mình, eo từng chút từng chút đâm lên trên.

Hứa Nguyện ở giữa khoảng cách cao trào, cơ bắp thả lỏng, hoa huyệt bị thao mở cực kỳ ướt mềm. Ánh đèn buổi tối phủ lên người cô một tầng ánh sáng nhu hòa, tròng lên dương vật nghe lời như bé dê con.

“Em rất ngoan, anh đừng giận……”

“Ừm.” Thẩm Chiếu vốn không nỡ giận cô, thấy cô thuận theo như thế thì càng thao nhẹ nhàng hơn.

Hứa Nguyện thấy anh dễ nói chuyện nên chọc vân da trước mặt, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim hỏi anh: “Cho nên…… Bây giờ anh ta không sao chứ?”

Thẩm Chiếu dừng một chút: “Ai?”

“Bách Văn đó, anh ta không sao chứ? Anh cần gì hại anh ta……”

“A ——”

Thẩm Chiếu nắm eo cô, một tay đẩy cô quỳ lên giường.

Anh bẻ cánh mông cô tiến vào thật sâu từ phía sau, khi nói chuyện thì hàm răng nghiến chặt.

“Nguyện Nguyện đối với anh ta đúng là tình sâu nghĩa trọng, bản thân đã thế này mà còn quan tâm sự sống chết của anh ta.”

“Đó là mạng người, sao em có thể không quan tâm……” Đột nhiên không kịp phòng ngừa bị thao mãnh liệt, Hứa Nguyện tự cắn tay mình ngăn tiếng rên rỉ ngọt ngào chảy nước thốt ra.

“Anh ta quan trọng hơn anh sao?”

Nhân mệnh quan thiên, dù Hứa Nguyện tắt tiếng cũng cố gắng hộc ra câu phản bác: “Đương nhiên quan trọng hơn anh……”

Thẩm Chiếu nghe đáp án này, trái tim ngừng đập trong nháy mắt, toàn thân lạnh lẽo như bị hắt nước nước.

Nguyện Nguyện thích người kia vậy sao…… Vậy anh là cái gì?

Món đồ chơi để mua vui sao? Hay là chướng ngại vật cản trở bọn họ đến với nhau?

Vì cái gì, Nguyện Nguyện nguyện ý làm tình với anh nhưng không muốn thích anh chút nào.

Thẩm Chiếu cắn chặt răng: “Anh mới là chồng em, còn anh ta chẳng là gì cả.”

Anh muốn nhắc nhở Hứa Nguyện nhưng chỉ anh biết bản thân tâm hoảng ý loạn tới mức nào, mới cường điệu danh phận để an ủi chính mình như vậy.

Đôi mắt vừa mới ấm lên của Thẩm Chiếu lập tức hóa băng, hận mình hôm qua không nhổ cỏ tận gốc diệt trừ hậu hoạ. Dù sao trong mắt Nguyện Nguyện anh đã là một chướng ngại vật không có giá trị thì sao không làm độc một chút.

 

Bình Luận (0)
Comment