Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 191 - Chương 191: Chiếu Chiếu Là Tên Biến Thái

Không xác định Chương 191: Chiếu Chiếu là tên biến thái
“Bảo bối ngoan quá.” Thẩm Chiếu nhéo nhéo chiếc cằm hơi phì nộn như trẻ con của cô gái nhỏ rồi mút hôn đôi môi đỏ mọng của cô.

Sau khi khôi phục tri giác, Hứa Nguyện lập tức cảm thấy hạ thể cực kỳ nhức mỏi, Hứa Nguyện không khỏi ưm một tiếng: “Hưm……”

Ít nhất cô biết cô đang bị thao.

Bắp đùi banh ra một trăm tám mươi độ, côn thịt dữ tợn thô tráng căng hoa huyệt non nớt ra rồi cắm vào thật sâu bên trong, thậm chí cô còn cảm nhận được trứng dái đang đè lên hoa phụ.

“Khen thưởng cho bảo bảo ngoan được dễ chịu nhé.”

Thẩm Chiếu liếm mở cánh môi cô, cạy hàm răng cô, dưới thân lui ra mấy cm rồi cắm nguyên cây vào.

“A……”

“Lúc tỉnh tiếng kêu là hay nhất.”

Thẩm Chiếu cực kỳ yêu dáng vẻ bị khoái cảm ép đến rên rỉ yêu kiều của cô nên lập tức giã mạnh thêm vài cái.

Hứa Nguyện lấy mu bàn tay xoa xoa đôi mắt mờ mịt của mình, tiếng đinh đinh đang đang vang lên không ngừng làm cô chú ý tới thứ trên cổ tay mình.

Sao trên tay cô lại có còng tay?

Hứa Nguyện giơ tay chất vấn anh: “Anh phát điên cái gì?”

Thẩm Chiếu nhìn còng tay bằng vàng trên cổ tay trắng nõn của cô, hai loại màu sắc vô cùng thuần khiết càng kích thích dục vọng của anh.

Anh cúi đầu liếm hôn những ngón tay công chúa nhỏ đưa tới.

“Nguyện Nguyện cảm thấy đẹp không?”

“Đẹp cái gì chứ, anh bị biến thái à?…… Ách a a a a!”

Hạ thể non mềm bỗng nhiên căng chặt ép vào gậy thịt cứng rắn làm một con khoái cảm kéo đến. Ngón chân Hứa Nguyện móc lấy khăn trải giường.

“A…… Anh đã thao bao lâu rồi, em ưm a a a…… Hỏng mất rồi…… Dừng lại ưm a a a a……”

Thẩm Chiếu vừa mới bắn xong nên đúng lúc sức chịu đựng là cao nhất vì thế anh cứ hăng hái thao lộng nộn huyệt mà anh tâm tâm niệm niệm: “Không lâu lắm, không ngừng, là tự em nói đêm nay được làm mà.”

Hứa Nguyện một đợt chưa ngừng thì đợt khác đã kéo tới, dâm thủy từ miệng huyệt phun ra ướt cả chăn drap, uốn lượn ướt toàn bộ mông.

“Hưm a…… Thật sự hỏng rồi, bụng trướng quá……” Hứa Nguyện cắn một ngụm lên vai anh rồi nhăn mũi lắc đầu: "Chồng ơi tha cho em đi……”

“Chờ anh giúp em đã.” Thẩm Chiếu cũng nhăn mày lại, anh có tích trữ nên lần đầu tiên bắn vào một lượng không nhỏ, khó trách cô thấy trướng.

Hứa Nguyện nghiền nghiền răng nanh trên vai anh rồi nhả ra: “Hiện tại sao.”

Cô muốn nhanh chóng nên dáng vẻ ngoan đến mức khiến ai cũng mềm lòng, Thẩm Chiếu liền theo cô, tạm thời rút ra.

Dâm thủy và tinh dịch lập tức tràn ra, bụng nhỏ hơi phồng cũng từ từ xẹp xuống.

Hứa Nguyện nhanh chóng khép chân lại rồi kéo chăn bên cạnh che cơ thể lại: “Em về đây khi nào? Sao lại khóa em lại? ”

Lời nói vừa ra, ký ức nhỏ nhặt lập tức ùa về.

Thẩm Chiếu…… Đánh thuốc mê cô?

Không đợi cô suy nghĩ kỹ càng thì một bóng đen phủ lên người cô.

Thẩm Chiếu nhẹ nhàng đến gần cô rồi lạnh mặt kéo chiếc chăn của cô ra.

Anh thô lỗ tách hai chân trắng nõn vô lực ra, dưới sự kinh hoàng của Hứa Nguyện, côn thịt lại cắm vào hoa huyệt không khép miệng được của cô rồi đâm vào hết lần này đến lần khác.

“Em nói xem tại sao?”

 

Bình Luận (0)
Comment