Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 190 - Chương 190: Nguyện Nguyện Bị Khóa Lại

Không xác định Chương 190: Nguyện Nguyện bị khóa lại
Hứa Nguyện như suy tư nhìn cô ta rời đi, ý nghĩ xoay chuyển liên tục, càng nghĩ cô lại càng thấy sợ, mồ hôi lạnh túa ra như tắm.

So với nói là ngoài ý muốn thì việc này càng giống mưu sát hơn.

Có người cố ý muốn giết Bách Văn? Nhưng Bách Văn có thể đắc tội với kẻ nào chứ……

Hứa Nguyện bỗng nhiên quay đầu.

Thẩm Chiếu đứng phía sau nhìn cô.

Khóe môi anh cong lên nhưng không có chút ý cười nào: “Đừng nghi ngờ anh, anh cũng sẽ đau lòng lắm. ”

Xoa xoa gương mặt dần trở nên sợ hãi của Hứa Nguyện, anh cười cười nói: “Nhưng em đâu quan tâm việc anh có đau lòng hay không, đúng không?

“Nguyện Nguyện, anh đã quen bị em từ cuối, lừa gạt, không tin tưởng.”

Hứa Nguyện không thể tin nhìn anh, đây là lần đầu tiên cô ý thức được thật ra cô chẳng hiểu gì về Thẩm Chiếu cả.

Sao mà hiểu được, bọn họ mới quen biết bao lâu đâu, chỉ vì ngay từ đầu đã tiếp cận nhau bằng thân phận thân mật nhất nên mới làm cô lầm tưởng là mình thực hiểu anh.

Cho nên, có lẽ là cô sai rồi.

Quá mức sai rồi.

Sợ hãi và hoảng loạn như một cái roi quất vào não làm nửa bên đại não Hứa Nguyện tê rần, cô chỉ có thể cảm giác được thật sâu……

Cảm giác vô lực?

“Tới cũng đã tới, em cũng đã xem, nháo cũng đủ rồi nhỉ, Nguyện Nguyện.”

Anh mỉm cười, hướng dẫn từng bước: “Em mệt rồi, trở về cùng anh nào.”

Hứa Nguyện trừng mắt nhìn Thẩm Chiếu, không đáp được câu nào.

Cảnh tượng bốn phía đều như ảnh ảo trong nước bị đảo loạn, dưới chân cô cũng mất đi sự cân bằng.

“Nguyện Nguyện ngoan.” Thẩm Chiếu vững vàng ôm lấy cô.

Anh cẩn thận ôm Hứa Nguyện vào lòng như ôm trân bảo, ánh mắt lại đen nhánh không một tia sáng.

“Cậu chủ.” Giọng nói xuất hiện trong yên tĩnh

“Cần xử lý gì không ạ?”

Thẩm Chiếu liếc người trên giường một cái: “Cứ tha cho anh ta một mạng trước, tìm người trông coi, có lẽ còn hữu dụng.”

“Vâng.”

Thẩm Chiếu ngồi trong xe vén một lọn tóc của người trong ngực lên chơi đùa, trong mắt xẹt qua một tia thỏa mãn, bắt đầu cởi quần áo của cô.

Nguyện Nguyện không thích anh? Không sao, anh sẽ dạy Nguyện Nguyện cách để trong mắt chỉ có mình vị hôn phu của mình.

Hứa Nguyện trong cơn mê mang thì cảm nhận được ai đó đút trái cây vào miệng mình, đi cùng với đó là hương tuyết tùng thanh đạm.

Cánh môi khát khô muốn nuốt trái cây nhưng miếng trái cây kia lại ngậm lấy cô, cô chỉ đành mệt mỏi mở mắt ra.

“Bảo bảo.”

Trong phòng tối tới mức giơ tay không thấy năm ngón, Thẩm Chiếu đang thở dốc hôn môi cô.

Anh thấy cô tỉnh thì duỗi tay điều chỉnh đèn đầu giường, lúc này căn phòng đen nhánh mới sáng hơn một chút.

Hứa Nguyện nhìn trần nhà, nỗ lực nhớ lại chuyện đã xảy ra trước khi mình ngủ nhưng ký ức nhỏ nhặt hỗn loạn dường như không nghĩ ra.

Cô giật giật thân thể thì một chuỗi tiếng leng keng vang lên.

Hứa Nguyện mở to hai mắt.

Sao lại thế này……

Cảm giác tê mỏi ở cổ tay nhanh chóng tràn ra khắp cơ thể mất cảm giác lúc nãy theo chuyển động của cơ thể, cảm giác rõ ràng làm cơ thể cô cứng còng.

 

Bình Luận (0)
Comment