Không xác định
Chương 194
“Là anh sơ sót, sau này mỗi ngày chúng ta đều làm với nhau có được không, giúp chỗ dâm đãng của Nguyện Nguyện luôn ướt đẫm, Nguyện Nguyện không cần đi đâu cả, mỗi ngày bị thao là được rồi.”
Mông hông tương liên, Hứa Nguyện dẩu mông bị anh truy kích liên tục, sau khi cao trào hơn nửa ngày cô mới tỉnh lại được. Cô không thèm để ý ngôn ngữ châm chọc của anh nhưng không thể không quan tâm câu: “Anh ta đã chết rồi” được.
Cô hung hăng cắn mu bàn tay mình đến khi nếm đến vì tanh ngọt, ép buộc bản thân thoát ra khỏi tình dục.
Anh vậy mà…… Vậy mà thật sự dám giết người bất chấp sự ngăn cản của cô.
Hứa Nguyện nghĩ đến nhiệm vụ thất bại trong gang tấc của mình, nhất thời nổi trận lôi đình, yết hầu ám ách mà mắng anh: “Cút.”
“Nguyện Nguyện nói cái gì?” Thẩm Chiếu biết cô sắp tới rồi nên dùng sức đánh vào miệng tử cung của cô rồi vừa lòng nhìn thân thể mềm mại đang run rẩy dưới thân.
“Bắn vào trong được không, làm Nguyện Nguyện mang thai con của ông xã……”
“Em bảo anh cút đi!”
Hứa Nguyện lui về sau chống khuỷu tay lên ngực anh mới miễn cưỡng chế trụ anh, ngón tay bám vào sàn đan từng bước bò ra ngoài.
Dưới góc nhìn của Thẩm Chiếu, đó là kiều mông lây động phun ra nuốt vào côn thịt anh. Dâm thủy chảy xuống một bên mông, để lại một đùi đầy vệt nước. Này nên gọi là gì nhỉ, bất khuất?
Thẩm Chiếu rũ mắt nhìn Hứa Nguyện không tự nhận thức được dáng vẻ của mình thì chỉ cảm thấy nửa muốn giận nửa muốn cười.
Rốt cuộc chỉ có anh mới biết được, đóa hoa huyệt nhỏ kia kẹp anh chặt đến mức nào nhưng cọ xát như vậy, chủ nhân hoa huyệt đã có dấu hiệu cao trào.
Tuy rằng dùng thuốc dạy dỗ nhưng dù sao vẫn là thân thể mẫn cảm của Nguyện Nguyện mới có thể phát huy dược tính của thuốc nhuần nhuyễn như vậy.
Hứa Nguyện hoàn toàn không biết Thẩm Chiếu đã nhập ma đến nông nỗi gì, đến khi cô sắp kiệt sức thì cuối cùng cũng bò ra khỏi thân anh.
Nhưng cánh tay dài đỡ lấy eo cô vừa thu lại hướng về phía đỉnh đầu.
“A ——”
Cao trào mãnh liệt đẩy cô lên mây, tứ chi cô mềm nhũn, chỉ có côn thịt cứng rắn trong cơ thể khảm ở nơi ướt mềm nhất của cô.
“Thao lâu như vậy sao còn kẹp chặt thế, do chưa ăn no sao?”
Thẩm Chiếu nhịn xuống, không bị cô kẹp bắn, anh ôm cô vào ngực, phát hiện cô thoát lực không còn động tĩnh.
Hai ngón tay nhéo khuôn mặt nhỏ của cô nâng lên, Thẩm Chiếu nhìn hai má nóng đỏ của cô, đôi mắt hơi hé mở, tròng trắng mắt hơi trợn ngược.
“Nếu em ngoan ngoãn sẽ không phải chịu tội.”
Trước nay anh luôn trân trọng thân thể cô, về chuyện phòng the cắt xén quá nhiều, hiện tại xem ra, phóng túng một chút Nguyện Nguyện sẽ thích hơn.
Anh cứng rắn lui ra, ngậm một ngụm nước đút cho cô.
Trong ngôi nhà trang hoàng lộng lẫy xinh đẹp phủ màn trướng thật dày, không thấy ngày đêm, đây là tẩm cung nơi ác long dùng để độc chiếm lấy cô công chúa nhỏ không thuộc về nó.