Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 195 - Chương 195: Nội Tâm Nguyện Nguyện ( Phòng Tối )

Không xác định Chương 195: Nội tâm Nguyện Nguyện ( phòng tối )
Không bao lâu sau Hứa Nguyện đã tỉnh lại.

Trong nhà không có dấu vết cửa sổ, ngay cả một chiếc đèn cũng không có, đây là một nơi không thấy ánh mặt trời, không phân rõ được ngày đêm.

Chỉ có vô số nanh vuốt đen ngòm quơ về phía cô, cô vừa cử động thì một chuỗi âm thanh leng keng trầm đục vang lên, tiếng vang trong căn phòng trống quạnh quẽ làm người ta sợ hãi.

“Thẩm Chiếu?”

Trả lời cô là tĩnh mịch.

Hứa Nguyện yên lặng đẩy chăn ra, dúi đầu vào đầu gối, vẫn không nhúc nhích.

Cô không tin lời nói quỷ thần vô căn cứ nhưng lại cực ghét bóng tối u ám thế này.

Vì nó làm cô nhớ đến ngày ngày đêm đêm trong tháp, nơi đó cũng tối đen như nơi này, giống như không có điểm kết thúc.

Thẩm Chiếu xích cô, nhốt cô lại sao?

Hứa Nguyện sờ cái khóa trên cổ tay, có lẽ sợ cô dị ứng nên nó được làm bằng vàng ròng, dưới ánh sáng nó trông vô cùng xa hoa lộng lẫy nhưng cũng vì vậy nên rất nặng nề.

Nhưng dù tinh mỹ hơn thì nó cũng là một bộ xiềng xích, không có gì khác biệt với bộ xích sắt trước kia.

Thì ra Thẩm Chiếu cũng giống những người đó, sẽ nhốt cô lại sao?

Lại tới nữa…… Cái loại cảm giác quên mất gì đó rất đó rất trống rỗng quái dị.

Hứa Nguyện đè huyệt Thái Dương của mình rồi thở ra một hơi sau đó hỏi hệ thống.

“Bách Văn còn sống không?”

“Dấu hiệu sinh mệnh vững vàng, không có trở ngại, hệ thống đã bỏ nhiệm vụ phụ và thêm phần thưởng cho cô.”

Hứa Nguyện nhẹ nhàng thở ra, sau đó lại nghĩ đến cặp mắt chó đen láy bất lực kia, ý thức được chính mình thật ấu trĩ.

Lời của quỷ hẹp hòi nói mà cũng tin sao? Thách anh ta cũng không dám thật sự giết người.

Thẩm Chiếu xuống lầu lấy chút đồ rồi quay lại ngay, là ít đồ dưỡng da cô gái nhỏ hay dùng, đây đều mua theo nhãn hiệu anh nhớ cô từng dùng.

Sau đó là thuốc mỡ tiêu sưng và quần áo nhẹ nhàng…… cô sẽ không mặc quần áo thường xuyên, dùng loại dễ cởi là tốt nhất.

“Tỉnh rồi? Sao lại không bật đèn?”

Thẩm Chiếu buông rương nhỏ xuống, thấy dáng vẻ ngoan ngoãn ngồi trên giường của cô, tâm tình rất tốt mà nhét con gấu to lông xù vào ngực cô.

“Eo của em còn đau lắm không? Nếu bình thường làm nhiều thì bụng sẽ không thoải mái, anh mát xa cho em nhé. ”

Ngón tay mảnh khảnh của Hứa Nguyện bắt lấy con gấu bông nhung to rồi ôm vào lòng, cô nâng mí mắt lên nhìn anh một cái, rồi gật đầu.

thân thể trần trụi không mảnh quần áo của mình.

Thẩm Chiếu không nhụt chí mà hỏi lại: “Anh làm cho em nhé?”

Hứa Nguyện lắc đầu.

Chân mày Thẩm Chiếu nhăn lại: "Bảo bảo, em không vui.”

Hứa Nguyện cho anh nhìn cổ tay mình, tiện đà nghiêng đầu chất vấn anh: “Em vui vẻ được sao?”

 

Bình Luận (0)
Comment