Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 197 - Chương 197: Thơm Quá

Không xác định Chương 197: Thơm quá
“…… Tùy anh.”

Hứa Nguyện không biết có phải vì nơi này quá tối không mà cô cõng trên người ánh đèn mỏng manh, hoảng hốt nhớ lại những ngày đối mặt với các bức tường khô nên lúc này có người canh giữ bên cạnh lại khiến cô thấy rất an tâm.

Thẩm Chiếu có một bụng lời nói muốn hỏi cô.

“Nguyện Nguyện bị nhốt khi nào?”

“Khi còn nhỏ.”

“Người nhốt em là ai?”

“Rất nhiều, đều là người nhà em.”

Thẩm Chiếu nghe rõ ràng cô nói chính là người nhà thật sự, lần đầu tiên nhịn không được dò hỏi tới cùng, dù anh biết rõ giờ không phải lúc thích hợp.

“Bọn họ…… Tại sao lại đối xử với em như vậy?”

Tại sao?

Lý do biến một người trở thành kẻ máu lạnh thật ra chỉ có mấy cái, hư danh đục lợi, nóng lòng cầu tài.

Nhưng sao họ lại có thể vì thế mà mất nhân tính mất tình thân, cướp lấy quyền được sống dưới ánh sáng của cô.

Hứa Nguyện cuốn cuốn chăn, quấn chặt bản thân hơn: “Anh phiền quá, không cần hỏi nữa.”

Thẩm Chiếu á khẩu không trả lời được, nhìn dáng vẻ cuộn tròn bất động của cô gái nhỏ, chỉ thấy đau lòng vô tận.

Anh không nên làm thế với Nguyện Nguyện.

Ý niệm này như cây kim đâm vào đại não anh.

Nhưng anh không sao làm thế.

…… Nếu không vây khốn Nguyện Nguyện như vậy thì ngay cả bóng dáng cô anh cũng không được nhìn thấy.

Không thể buông cô ra, ít nhất hiện tại không thể.

Hứa Nguyện lâm vào nửa trầm mặc trong khoảng lặng này.

Ban đêm cô ngủ không ngon, trên người mệt mỏi, buồn ngủ nặng nề, dưới thân cũng dần dần ướt đẫm vì dược hiệu, tay vô thức duỗi đến giữa hai chân an ủi hoa môi.

Thẩm Chiếu cuối cùng vẫn ôm lấy cô.

Cánh tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô, vừa khắc chế vừa lưu luyến hôn tóc cô.

Không có được cảm xúc chân thật của cô, thật muốn cô, bị cô ngậm lấy.

Những nụ hôn cuồng loạn làm Hứa Nguyện bừng tỉnh.

“Ai cho anh lại đây.”

Giọng cô cực kỳ khàn, hai chữ cuối cùng gần như không phát ra tiếng động.

Thẩm Chiếu nghe vậy thì hơi thối lui, lại nhạy cảm nhận cảm nhận được sự khác thường của cô: “Bảo bảo, em muốn sao.”

Bụng dưới Hứa Nguyện khô nóng, nước giữa hai chân không ngừng chảy ra, cô vô thức kẹp đùi cọ cọ dục vọng anh.

“Nếu rất khó chịu thì nói với tôi, tôi giúp bảo bảo hết ngứa.”

Hứa Nguyện ngồi dậy cự tuyệt anh: “Không cần.”

“Lại đây.”

“Em không tha thứ cho anh đâu.”

Âm cuối của cô khàn khàn, vừa yêu kiều vừa mị hoặc, nhưng không hề có lực sát thương.

Thẩm Chiếu lại gần cô một chút.

"Vậy tôi quỳ xuống liếm cho Nguyện Nguyện nhé.”

Anh nghiền ngẫm từng chữ một, nghe cực kỳ gợi cảm, nghiễm nhiên tính dục cũng đã bừng bừng phấn chấn.

Hứa Nguyện nghe từ liếm kia, huyệt thịt lại dâm ngứa khó nhịn, cánh môi phát run.

Thẩm Chiếu biết cô sắp nhịn không được nên duỗi tay lột chăn của cô xuống: “Ngoan, đừng nghẹn.”

Hứa Nguyện thở gấp một tiếng, trên đùi chợt lạnh, chăn đã bị vạch ra.

Mùi thơm ngào ngạt khi cô động tình khuyếch tán tứ phía, cô cực lực che giấu chỗ ướt át giữa hai chân nhưng cả mảnh drap đều bị ướt đẫm.

“Thơm quá.”

Thẩm Chiếu bắt được cổ chân tính trốn tránh của cô, kéo ra, cúi người hôn lấy.

 

Bình Luận (0)
Comment