Không xác định
Chương 203: Lo lắng
Cuối cùng Thẩm Chiếu cũng biết vị hôn thê nhỏ bé ghét mình đến mức nào.
Có lẽ ngay cả kết tinh tình yêu giữa hai người cô cũng thấy xem thường.
Không phải không tức không giận, nhưng nhìn cô gái nhỏ nhỏ yếu hơn anh rất nhiều này thì lại chỉ có thể giận mà không dám nói.
“Không cho.”
Anh nói rồi không màng cô phản đối mà ôm eo cô sau đó dán đầu vào bụng nhỏ của cô.
Nơi đó chứa đầy tinh dịch của anh, nhìn giống như thai phụ mang thai hai ba tháng vậy.
Không vui thì thế nào, Nguyện Nguyện đã ghét bỏ anh đến mức này nhưng vì gia tộc lại có thể nhẫn nhịn quyến rũ anh, chịu đựng anh đòi lấy nên hiển nhiên cũng có thể vì anh mà sinh con dưỡng cái.
“Khi nơi này của Nguyện Nguyện bị con chúng ta căng lớn nhất định sẽ rất xinh đẹp, vú cũng sẽ lớn lên, còn sẽ trướng sữa, âm hộ nhỏ sẽ càng mẫn cảm……”
“Mỗi ngày chồng sẽ hút sữa cho Nguyện Nguyện, làm Nguyện Nguyện mỗi ngày đều cao trào.”
“ m hộ nhỏ chặt như vậy, để sinh nở thuận lợi, mỗi ngày chồng sẽ khuếch đại giúp em, mỗi tối sẽ giúp em cắm huyệt.”
Hứa Nguyện không sao tưởng tượng được việc bản thân mang thai sinh con, chỉ cảm thấy cực kỳ chán ghét, toàn thân nổi da gà.
“Đừng nói nữa, ghê tởm chết mất.”
Thẩm Chiếu sớm đã chết lặng với việc Hứa Nguyện kháng cự mình. Anh ôm lấy cô, không dao động, bắt đầu liếm hôn cơ thể trần truồng từ bụng cô.
Hứa Nguyện trầm mặc vài giây, trở tay nắm tóc rồi thô lỗ hôn giữ anh.
Như cô sở liệu, Thẩm Chiếu nhìn đôi mắt đột nhiên tới gần của cô thì khiếp sợ ngay lập tức, cơ thể không nhúc nhích như máy móc mất đi sinh mệnh.
Hứa Nguyện không hôn anh, chỉ lướt qua như chuồn chuồn lướt nước rồi ngẩng đầu.
“Em không muốn sinh con, mặc kệ là anh hay ai cũng tuyệt đối không muốn.”
“Tình trạng thể xác và tinh thần em cũng không cho phép em chấp nhận một đứa con, nếu anh muốn người thừa kế thì hãy hủy bỏ hôn ước với em, nghe hiểu chưa?”
Thẩm Chiếu lẳng lặng nghe xong, trong mắt ấm lại vài phần.
Ý Nguyện Nguyện là không phải ghét bỏ đứa con của anh và cô mà đơn giản là không muốn sinh con?
“…… Được, em không muốn thì không cần.”
Hứa Nguyện lại vươn tay ra với anh: “Cho nên, thuốc tránh thai.”
Nhưng Thẩm Chiếu vẫn lắc đầu.
“Thân thể em quá yếu, không thể uống thứ đó.”
Hứa Nguyện không cho là đúng: “Không thể uống nhưng đã uống nhiều lần rồi, nhanh đưa cho em."
Thẩm Chiếu im lặng một lát rồi đưa ra một điều kiện.
“Anh có thể đưa thuốc cho em nhưng cái này không được lấy ra.”
Anh nói chính là trứng rung giữa hai chân cô.
Hứa Nguyện quỷ dị nhìn Thẩm Chiếu, cô biết các cách chơi với âm đạo bằng sextoy nhưng không ngờ Thẩm Chiếu lại thích như thế.
Thẩm Chiếu bị cô nhìn thì thong thả giải thích: “Anh muốn nhìn Nguyện Nguyện bị đồ vật của anh đánh dấu…… Có được không?”
“Được rồi, đưa thuốc đây.”
Chỉ cần tránh thai xong rồi cô lén rút ra là được.
Thẩm Chiếu mang thuốc tới rất nhanh.
Nhìn Hứa Nguyện không biết gì mà nuốt thuốc, trong lòng anh có chút bồn chồn.