Không xác định
Chương 204
Nguyện Nguyện còn chưa biết, trừ hai liều thuốc tránh thai cô tự mình mua ở Ngô Dương ra thì những liều thuốc còn lại đều là thuốc anh kêu người ta làm phỏng theo hình dáng và mùi vị của thuốc tránh thai.
Nếu một hai phải nói đến công dụng thì nó chẳng những không giúp cô tránh thai mà ngược lại còn khiến tăng cơ hội mang thai.
Cơ thể Nguyện Nguyện rất khó thụ thai nên anh chỉ hi vọng nếu may mắn.
Nhưng giả như, giả như có.
Thẩm Chiếu nắm chặt ngón tay, ổn định trái tim đang đập gia tốc.
Chỉ sợ trước ngày Nguyện Nguyện thực sự yêu anh thì anh không cách nào từ bỏ mong ước có một đứa con với Nguyện Nguyện.
Nếu Nguyện Nguyện không yêu anh thì anh cần phải tìm cách ràng buộc cô với mình chặt hơn bây giờ.
“Nguyện Nguyện.”
Thẩm Chiếu buông ly nước của cô ra rồi cúi đầu hôn lên trán cô.
Việc này giao cho ông trời quyết định……
Trừ việc này ra, tình yêu của anh đã vô vọng, anh không còn khát cầu.
Anh dán trên trán cô lặng lẽ dùng khẩu hình nói.
Tha thứ cho anh.
Anh nắm cổ tay cô, cắm chìa khóa vào vặn mở chốt xiềng.
“Hửm?”
Hứa Nguyện đột nhiên được cởi trói thì nhìn anh một cách khó hiểu.
“Sau này lúc ở cùng nhau thì anh sẽ không khóa em lại, chỉ cần em đừng đi xa anh là được.”
Thẩm Chiếu vừa đè nén ý niệm cố chấp trong hô hấp vừa nhẹ nhàng vuốt ve cổ tay đỏ ửng của cô.
Ý là lúc anh không ở đây thì cô vẫn bị khóa đúng không. Tuy anh cứ như kẹo cao su nhưng ít đi là được.
“Đã thế này rồi anh vẫn muốn nhốt em sao, em đã nói sẽ không qua lại với anh ta nữa, anh quá để tâm rồi.”
Cô vẫn tương đối nhớ nhung Thẩm Chiếu có giá trị hảo cảm đạt level max trước kia với mình……. Vừa thấu tình đạt lý lại dịu dàng hiểu chuyện.
Hứa Nguyện không biết vì sự nhượng bộ ấy mà đáy lòng Thẩm Chiếu như bị hai cây kim cắm vào, đau đến mức anh sống không yên ổn.
“Nguyện Nguyện có phía sau bức tường chưa?”
“Không có, làm sao vậy?”
Hứa Nguyện quay đầu lại nhìn màn che nửa rũ, ở đó treo một bức tranh lồng kính rất lớn.
Tác phẩm thuộc trường phái dã thú*, rất phù hợp với căn phòng âm u này.
(*: Trường phái dã thú (Fauvism hay Les Fauves) là một trường phái nghệ thuật tồn tại trong thời gian ngắn của một nhóm họa sĩ hiện đại. Trong khi phong cách nghệ thuật dã thú bắt đầu từ năm 1900 và kéo dài qua năm 1910, thì trường phái này chỉ tồn tại trong vòng 3 năm, 1905 đến 1907, và có 3 cuộc triển lãm. Những người đứng đầu trường phái này là họa sĩ Henri Matisse và André Derain. Nguồn: Wikipedia.
Cô biết Thẩm Chiếu nhốt cô ở đây là có dụng ý, anh muốn dùng không gian đen tối này mài mòn lý trí cô, để cô chủ động tiếp cận anh.