Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 253 - Chương 253: "Em Không Sao Là Tốt Rồi, Chuyện Khác Đều Không Quan Trọng.”

Không xác định Chương 253: "Em không sao là tốt rồi, chuyện khác đều không quan trọng.”
"Ừm.”

Thẩm Chiếu đã tin.

Anh quấn kín Hứa Nguyện vào khăn rồi thả cô lên giường sau đó dùng máy sấy sấy khô tóc cho cô. Rồi lại bọc cô thành tằm cưng thả về giường.

Hứa Nguyện mở to mắt nhìn anh bận việc phía trên mình.

Thẩm Chiếu vẫn nhớ rõ thói quen của Hứa Nguyện. Vốn định duy trì một khoảng cách nhất định với cô như trước kia để cô có thể an tâm đi vào giấc ngủ. Sau khi chờ cô ngủ rồi lại lặng lẽ bế cô lên.

Nhưng Hứa Nguyện lại tự nhiên nằm vào khuỷu tay anh, chân còn gác lên eo anh

Lông mi Thẩm Chiếu run rẩy, sau đó nghe cô mềm mại nói: “Chiếu Chiếu ôm em thật ấm áp, thật an tâm, rốt cuộc đêm nay có thể ngủ ngon rồi.”

Nói rồi cái đầu nhỏ liền tìm một vị trí tốt trong ngực anh gác lên, sau đó nhắm mắt lại.

Sau khi được ăn no, sự mệt mỏi vây lấy Hứa Nguyện nên trong chốc lát hô hấp cô đã đều đều.

Nhưng Thẩm Chiếu lại thức trắng đêm để đếm nhịp tim đang nảy lên điên cuồng của mình.

Món đồ vốn tưởng cả đời cũng không thể có được bỗng nhiên thẳng tắp rơi vào ngực anh. Cảm giác vui sướng lan toả khắp người, ánh mắt có hồn mang theo sự si mê.

Nguyện Nguyện thích anh, để ý cảm nhận của anh, nguyện ý dỗ dành anh.

Trái tim Thẩm Chiếu rung động khó kiềm, không hề dự định đi vào giấc ngủ.

Anh vớt đầu cô lên rồi nhẹ nhàng hôn vào môi cô, từng chút từng chút một.

“Anh yêu em.”

“Em không sao là tốt rồi, chuyện khác đều không quan trọng.”

“Bé con, anh rất cao hứng.”

Một giấc ngủ này Hứa Nguyện ngủ mãi đến khi mặt trời lên đỉnh.

Cô lười biếng mở mắt ra, thoải mái dễ chịu duỗi người trong chăn nhưng cổ tay bất ngờ bị nắm lấy đưa đến bên môi hôn xuống.

Thẩm Chiếu đã thức dậy làm bữa sáng cho cô rồi đặt lên tủ đầu giường sau đó trở về ôm cô.

“Anh còn ở nha?”

Hứa Nguyện nhìn Thẩm Chiếu đang ngồi ở mép giường, cảm thấy ngoài ý muốn nhướng mày.

Cô tự nhiên kéo chăn che đi cảnh xuân lồ lộ ra ngoài do tư thế ngủ không tốt rồi bò lên đùi anh.

“Chồng ơi, chào buổi sáng.”

Thẩm Chiếu gật gật đầu, tắt điện thoại đặt sang bên cạnh rồi chuyên tâm ôm lấy cô, một tay xoa bóp bàn tay nhỏ.

Hứa Nguyện nhớ tới chuyện tối qua, có chút xin lỗi nói: “Tối hôm qua em trực tiếp mang anh về, có phải đã làm chậm trễ việc của anh không, chỉ sợ thư ký của anh tìm rất sốt ruột.”

“Không chậm trễ, anh nói với anh ta rồi.” Thẩm Chiếu nhẹ nhàng bâng quơ trả lời.

Chỉ sợ nếu tối qua Nguyện Nguyện không tới, nói không chừng anh đã phát bệnh rồi trực tiếp nhảy khỏi tòa nhà đó rồi.

Hứa Nguyện lại hỏi: “Anh đến đây để đi công tác đúng không, có cần về gấp không?”

Thẩm Chiếu yên lặng, giữa mày lóe lên sự táo bạo.

Nguyện Nguyện vẫn không hiểu, những việc đó không quan trọng bằng cô.

 

Bình Luận (0)
Comment