Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 254 - Chương 254: Kim Ốc Tàng Kiều

Không xác định Chương 254: kim ốc tàng kiều
“Không vội.”

Anh không dám tham nhiều, đắn đo đúng mực ngước mắt hỏi cô: “Anh muốn ở bên cạnh em mấy ngày, có được không?”

“Đương nhiên rồi.”

Hứa Nguyện cũng cảm thấy cao hứng, khóe miệng ý cười cong cong: “Anh muốn ở bao lâu cũng được, nơi này cũng là nhà của anh. Nếu sau này anh không về nhà được thì em sẽ giấu anh ở đây, anh cho em kim ốc tàng kiều nhé?”

Bỗng nhiên cô chú ý tới quầng thâm dưới mắt Thẩm Chiếu, ngón tay thon dài liền chạm vào phác hoạ nó.

“Tối qua anh ngủ không ngon à?”

Thật ra hôm qua Thẩm Chiếu đã một đêm không ngủ.

Mới đầu là vì kinh hỉ quá lớn nên không buồn ngủ.

Còn sau đó vì vui mừng rút đi…… cảm giác sợ hãi lo được lo mất lại trong lòng lại trỗi dậy. Nhắm mắt vài giây nhìn không thấy cô là anh lại cảm thấy bất an.

“Không có…… chỉ là anh rất cao hứng.”

Nhưng Hứa Nguyện lại đoán chỉ sợ là anh không quen ngủ với cô nên trong lòng thấy hụt hẫng.

Cô nhích người sát vào trong, để anh nằm xích vào.

“Nếu hôm nay không bận việc gì thì ngủ thêm một lát nữa đi.”

Thẩm Chiếu nhìn mâm đồ ăn còn để ở tủ đầu giường.

“Ăn bữa sáng xong rồi ngủ tiếp?”

“Thôi bỏ đi…… Em còn chưa rửa mặt, rời giường rồi nói.”

Hứa Nguyện cảm thấy được bên cạnh lún xuống, quả nhiên Thẩm Chiếu đã nằm lại với cô.

Cô mỉm cười kéo kéo góc chăn nhìn trộm anh.

Cô thích ở cạnh Chiếu Chiếu, cho dù Chiếu Chiếu đã đánh mất thói quen ngủ cùng với cô thì cũng chỉ đành để anh chịu chút ấm ức để chậm rãi khôi phục thói quen trước kia thôi.

Biết làm sao được, Chiếu Chiếu thích cô tùy hứng thế đấy.

Chân giẫm lên những chiếc lá ngô đồng trải đầy đất, mỗi bước đi lại phát ra những tiếng lá khô vang sột soạt. Nghe rất vui tai, chỉ là mùa đông khô lạnh, những người đi đường đều nhanh chân mà bước, không ai muốn dừng lại xem xét.

Hứa Nguyện thổi khí sưởi ấm lòng bàn tay lạnh lẽo rồi nhanh chân bước lên lầu.

Canh xương ống trong nồi đã được hầm chín rục, mùi hương bay ra từ gian bếp mở tỏa đầy khắp căn phòng.

Hứa Nguyện vừa đứng ở huyền quan đổi giày vừa nhìn trái nhìn phải rồi phát hiện thân ảnh cao gầy mặc chiếc tạp dề đầy màu sắc đang đứng trước cửa sổ sát đất.

Nghe tiếng, Thẩm Chiếu quay đầu, ánh hoàng hôn rực rỡ phản quang mơ hồ trên gương mặt anh, anh tặng cho cô một nụ cười.

“Hôm nay về sớm hơn nhiều, đã xong hết việc rồi sao?”

“Ừm.”

Hứa Nguyện nhìn đồng hồ treo tường, còn chưa đến 5 giờ.

Cô cởi áo lông vũ, Thẩm Chiếu nhận lấy treo lên giúp cô.

Hứa Nguyện buông ra tay, có chút kinh ngạc với hành vi của mình….…

Mới có mấy ngày mà cô đã quen được Chiếu Chiếu chăm sóc rồi sao?

Nhưng mà Chiếu Chiếu thật sự rất ngoan. Hôm ấy Chiếu Chiếu bảo muốn ở lại với cô là mấy ngày nay anh thật sự không đi đâu cả. Mỗi ngày chỉ ở nhà trông coi, còn cô thì lại chạy qua chạy lại suốt ba ngày nay.

 

Bình Luận (0)
Comment