Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 257 - Chương 257: Muốn Ôm

Không xác định Chương 257: Muốn ôm
Hứa Nguyện nâng ly uống một ngụm nước lớn rồi chỉ vào khóe mắt mình lên án: “Nhưng mà cay lắm, anh xem, làm em cay chảy nước mắt rồi. ”

Thẩm Chiếu nhìn một tầng thủy quang lấp lánh trong mắt cô thì hai tay lập tức luống cuống hốt hoảng: “Xin lỗi bé con.”

“Lúc anh mua không xem kỹ nên lấy nhầm loại cay, nhưng anh nghĩ khống chế phân lượng là được, không ngờ vẫn không thể ăn.”

Anh nghiêm túc giải thích, Hứa Nguyện lại biết bản thân khóc vì việc gì, nghe anh nói thế liền bắt lấy tay anh dùng sức lau mặt một cái.

Lòng bàn tay Thẩm Chiếu hướng về phía trước mở ra. Đôi mắt bị tương cay kích thích đỏ lên một cách bất thường tạo nên sự đối lập rõ ràng với lòng bàn tay trắng nõn.

Đôi mắt Hứa Nguyện càng thêm đau.

Cô chớp chớp mắt không muốn khóc nhưng vẫn đau lòng và tức giận: “Anh…… anh thật là ngốc! Ai bảo anh làm cái này, anh rảnh rỗi lắm sao? Cũng đâu phải anh không có việc của mình, anh cứ vây xung quanh em làm gì chứ, em có bắt anh phải làm thế đâu.”

Nói xong, Hứa Nguyện lại ý thức được lời này rất nặng nề. Cô sợ dọa anh sợ liền nhanh chân đứng lên loạng choạng bò vào lòng Thẩm Chiếu làm nũng.

“Chồng ơi……”

Vừa rồi quả thật Thẩm Chiếu bị lời hung dữ của cô làm tim đập chậm nửa nhịp nhưng còn chưa kịp khổ sở đã bị cô gái nhỏ nũng nịu lấp đầy, dỗ anh đến dễ sai dễ bảo.

“Lần sau đừng tự tay làm cho em như thế…… Em còn chưa làm được gì cho anh nữa kìa.”

Thẩm Chiếu ngẩn người rồi vỗ vỗ tóc cô an ủi: “Đây đều là việc nhỏ, đừng để ở trong lòng.”

Anh mẫn cảm phát hiện cảm xúc của cô không đúng: “Làm sao vậy? Hôm nay ra ngoài gặp khách hàng không thuận lợi à?”

“Vẫn tốt lắm.” Trong lòng Hứa Nguyện loạn nên không có tâm trạng nói dối che giấu mà thuận miệng đáp.

Thẩm Chiếu liền không nói lời nào mà yên lặng ôm lấy cô.

Một lát sau, Hứa Nguyện nâng đôi mắt hồng như con thỏ lên, nhu nhu thuận thuận dán lên người anh hỏi: "Ông xã có thể dỗ dành Nguyện Nguyện không?”

Thật ra Thẩm Chiếu rất muốn dỗ cô nhưng sợ chính mình nói nhiều sai nhiều nên đành mặt mày dịu ngoan an tỉnh nhìn cô.

“Dỗ như thế nào?”

“Ôm em.”

Thẩm Chiếu nghe vậy liền siết tay lại nhưng vẫn cẩn thận chừa lại cho cô chút không gian.

“Không phải, muốn ôm như vầy.”

Hứa Nguyện vừa nói vừa bò lên eo anh, mông ngồi lên phần bụng cơ bắp rõ ràng của anh, hai chân cùng nhau kẹp lấy eo anh, cuối cùng câu cổ kéo anh thấp xuống.

Chóp mũi Thẩm Chiếu cọ qua chóp mũi cô, hô hấp nhất thời hỗn loạn.

Mỗi lần gần Nguyện Nguyện đến một khoảng cách nhất định là phản ứng thân thể anh lại bắt đầu mất khống chế.

Anh định ngửa đầu về phía sau né tránh một chút nhưng bị Hứa Nguyện ôm chặt cổ.

“Không được lộn xộn, em dạy anh phải ôm em như thế nào.”

 

Bình Luận (0)
Comment