Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 272 - Chương 272: Cởi Bỏ Khúc Mắc 2

Không xác định Chương 272: Cởi bỏ khúc mắc 2
Hứa Nguyện không tiếp tục rối rắm thật giả nữa. Cô mở điện thoại rồi xóa phương thức liên lạc với Cận Tắc ngay trước mặt anh. Sau đó bò lại vào chăn đưa lưng về phía anh, ngữ khí rầu rĩ: “Em không thể bù đắp cho anh chuyện trước kia, cũng không biết làm cách nào để lấy lại niềm tin về em trong anh.”

Thẩm Chiếu thấy rõ động tác của cô, khóe miệng không tự chủ được giơ lên, ý cười thanh thiển chọc người động dung.

“Nếu muốn lấy lại…… thì hãy luôn ở bên cạnh anh đi.”

“Sẽ.”

“Bất luận phát sinh chuyện gì, đều không được bỏ rơi anh thêm lần nữa.”

Hứa Nguyện dùng sức gật đầu: “Được.”

Cô xoay người, xoa mặt anh lại, hai mắt linh động đổ xuống ôn nhu và kiên định: “Anh cũng không cần tiếp tục nhẫn nhịn bất cứ chuyện gì vì em, Thẩm Chiếu, giữa chúng ta hẳn nên bình đẳng mới đúng.”

“Em chưa từng yêu bất luận kẻ nào, khẳng định sẽ có chỗ làm không đúng, nên anh không cần dung túng em đến mức không có hạn cuối có được không.”

Tầm mắt Thẩm Chiếu gắt gao quấn lấy hai mắt cô, chuyên chú mà trầm tĩnh, băng tiêu tuyết dung, lấp lánh vài vụn sáng nhỏ.

Đã rất lâu rồi Hứa Nguyện không nhìn thấy thứ ánh sáng này ở trong mắt anh nên cô cứ nhìn không chớp mắt, xem đến ngây người.

Chóp mũi hai người chạm vào nhau, anh mỉm cười cọ cọ gương mặt cô.

Hứa Nguyện nghĩ, có lẽ cô vẫn chưa thể nhanh chóng khiến Chiếu Chiếu yên tâm. Chẳng qua lần này, cô nhất định sẽ dụng tâm cho anh cảm giác an toàn.

Lá khô đã rơi hết, cành khô trơ trụi trong gió tiêu điều. Chỉ sau một đêm, những bông tuyết đông trắng như lông ngỗng đã không tiếng động lấp đầy đường phố.

Thẩm Chiếu khoác áo bước xuống giường, đóng hết cửa sổ trong phòng lại.

Cửa kính rắn chắc ngăn tiếng ồn từ bên ngoài, thế giới bên trong cánh cửa lưu ly trở nên trong vắt.

Anh trở lại mép giường lần nữa rồi tự nhiên ôm mặt Hứa Nguyện nghiêng qua, khẽ hôn lên môi cô.

“Bé con còn ngủ sao?”

Đôi mắt Hứa Nguyện cũng không mở to, một tay duỗi ra siết chặt cổ anh lẩm bẩm nói: “Anh muốn đi đâu?”

“Đi làm cơm tất niên.”

Thẩm Chiếu không vội kêu cô buông tay mà ngược lại là cúi người di du trên cánh môi cô. Mềm mềm ngọt ngọt hôn gương mặt cô, hôn đuôi lông mày, rồi thái dương.

Hứa Nguyện bị cảm giác ngứa đánh thức, đôi môi hồng nhuận no đủ đô đô: “Cơm tất niên buổi tối mới ăn nha, buổi sáng làm cái gì?”

"Buổi tối muốn ăn ngon, thì hiện tại nên làm, gà bây giờ phải xử lý, tương thịt bò phải nêm, giò phải mang đi hầm, nhân há cảo cũng phải làm bây giờ……”

Thẩm Chiếu thủ thỉ từng món bên tai cô, Hứa Nguyện nghe muốn chảy nước miếng, cô vội vàng buông lỏng tay lau lau khóe miệng, may mà không chảy ra thật.

Cô đẩy đẩy anh: “Anh mau đi đi.”

Thẩm Chiếu nhấp môi cười, người hơi nghiêng dùng chóp mũi chạm vào mặt cô, cảm xúc hơi hơi lạnh lẽo có chút tỉnh thần.

 

Bình Luận (0)
Comment