Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 281 - Chương 281: Trừ Khi Anh Ấy Không Cần Con Nữa

Không xác định Chương 281: Trừ khi anh ấy không cần con nữa
Ngón tay nhéo bao lì xì bất giác siết chặt, cánh môi Hứa Nguyện mím lại, sự quyết tâm vẫn chưa nói ra chỉ là thấp giọng nói: “Con sẽ cố gắng ở bên anh ấy dài lâu, trừ khi anh ấy không cần con nữa. ”

Thẩm Uyên quay đầu nhìn vào mắt cô, không nói gì nữa, chỉ hạ xuống một nước cờ thanh thanh thúy thúy.

Một lát sau, Hứa Nguyện mới nghe Thẩm Uyên lên tiếng: “Nhìn dáng vẻ của nó, chắc là sẽ không ở lại ăn tết với bộ xương già như ta, con ở lại đây một lát rồi đi đi.”

Tâm tình Hứa Nguyện còn khó chịu nên miễn cưỡng cười một tiếng: “Không thì bảo anh ấy vào đây đi, bên ngoài lạnh lắm, ngài hiếm khi tới đây một chuyến, bọn con mời ngày qua đó ăn cơm tất niên với bọn con, sáng nay Chiếu Chiếu đã làm nhân thịt sẵn, chuẩn bị tối nay gói há cảo”

“Không, cứ mặc kệ nó, có vợ là quên ông nội, đúng là cái thằng nhóc không có lương tâm.”

Thẩm Uyên hùng hùng hổ hổ đẩy cặp kính lão rồi nhìn bàn cờ quát: "Ông còn thất thần cái gì, tôi đánh xong rồi, mau hạ cờ đi chứ.”

“Hạ, hạ, hạ.”

Trong lòng Hứa Nguyện mãi lo cho sức khỏe của Thẩm Chiếu nên không sao yên ổn được. Vì thế cô thật sự không thể cứ đứng dựa vào kệ sách thế này nên đành lặng lẽ dọc theo chân tường trộm đi ra cửa.

Thẩm Uyên nhìn thoáng qua, không ngăn trở, sau một lúc lâu không nhịn được cười nói: “Đúng là thằng nhóc thúi, mắt thấy sắp đến tết rồi mà vẫn chưa nhớ tới tôi, vất vả lắm mới thấy nó qua bên này một chuyến, vậy mà chỉ là vì vợ nó.”

Ông lão trẻ hơn ngồi phía đối diện nhìn cửa nhẹ nhàng khép lại thì nhướng mày hỏi: “Vậy ngài đây là, đồng ý rồi?”

“Không thì sao? Mới không thấy vợ là đã như vậy, nếu tôi không đồng ý, chẳng phải thằng nhóc thúi đó sẽ đoạn tuyệt quan hệ với tôi sao?”

Một người khác liên tục gật đầu phụ họa: “Thẩm đổng thương cháu nên sốt ruột, con cháu đều có phúc của con cháu, cô gái nhỏ này nhìn qua vẫn rất đáng tin.”

Thẩm Chiếu ngồi trên băng ghế dài nhìn chằm chằm vào bức tường trống rỗng phía đối diện.

Lông mi vừa dài vừa dày chốc lát lại động một chút để chứng minh rằng đây không phải là một tác phẩm điêu khắc rất chân thực.

Hứa Nguyện nhẹ nhàng đi đến bên cạnh anh, thấy anh vẫn đang ngây người không nhịn được nở nụ cười.

Nhìn anh thế này không giống một thương nhân đầy kinh nghiệm trên thương trường chút nào, còn đang ngây người, có điều Chiếu Chiếu nhà cô thật sự rất đẹp… Đẹp đến mức khiến người khác muốn sinh con cho anh.

“Không gọi điện thoại cho anh được, ngồi ở đây không lạnh à?”

Những ngón tay quy củ đang đặt trên đầu gối của Thẩm Chiếu giật nảy lên một chút, ngẩng đầu nhìn cô.

Bàn tay nhỏ bé mềm mại ấm áp ôm lấy anh, vừa mới sờ lên liền bị lạnh như chạm vào băng, nhưng Hứa Nguyện lại không buông ra, ngược lại còn ôm anh chặt hơn.

“Nguyện Nguyện…” Thẩm Chiếu hướng về phía cô lẩm bẩm.

 

Bình Luận (0)
Comment