Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 48 - Chương 48: Em Gái Nhỏ, Đến Đây

Không xác định Chương 48: Em gái nhỏ, đến đây
Một đám người vây quanh bàn xem náo nhiệt, còn người thật sự ngồi trong ván bài chỉ có một nam một nữ.

Người đàn ông mặc tây trang màu xám kẹp điếu thuốc trong tay, tay kia ôm eo một người phụ nữ mặc áo trễ ngực. Cánh tay trắng nõn của người phụ nữ vòng lên vai hắn, lúc hắn vừa thả điếu thuốc xuống liền dâng đôi môi đỏ lên cho hắn triền miên liếm mút.

Người đàn ông ngậm lấy môi thơm của người phụ nữ sau đó hai mắt phát ra ánh sáng xanh như sói đói được trợ uy, hung tợn cầm lá bài lên.

Người phụ nữ đối diện không hề bị không khí cuồng nhiệt bên kia làm phiền, chỉ yên lặng ngồi đó, khi kêu bài âm thanh cũng nhỏ nhẹ, cho dù thua cũng không tức giận.

Nhưng mà hình như vận khí của cô ấy không được tốt lắm, chưa tới mười mấy phút số chip trước mặt cô đã thua mất một nửa.

Hứa Nguyện nhìn động tác lấy bài của hai người, nhớ lại những gì mình đã nhìn thấy trong sách.

Thì ra thế giới thực có rất nhiều điểm tương tự với nơi này, cả sòng bài cũng có trò đặt lớn đặt nhỏ.

Nhiều năm sống trong cảnh bị giam cầm đương nhiên không cho cô cơ hội tiếp xúc với mấy thứ này. Nhưng có lẽ nhờ trí thông minh vượt bậc nên gia tộc chưa bao giờ bạc đãi cô việc học hành. Cô thường xuyên có cơ hội tiếp xúc với nhiều học giả khác nhau. Giáo viên mũi ưng dạy cô môn toán xác suất là một tay chơi bài khôn ngoan, ông ta đã nhân tài sản của mình lên gấp nhiều lần dựa vào cách tính toán các quân bài.

Định luật toàn diện, công thức Kelly…… Tất cả trò chơi cờ bạc đều liên quan đến toán học.

Trong lúc Hứa Nguyện không chớp mắt nhìn chằm chằm ván bài thì bỗng nghe thấy tiếng kêu: “Vị tiểu thư bên kia, có thể lại đây một chút không? ”

Người đàn ông mặc bộ vest xám ngoắc tay với cô.

Hắn buông người phụ nữ mặc váy trễ ngực trong lòng ra, người phụ nữ đó hơi không tình nguyện cầm tiền rồi rời đi.

Đám người đi theo rầm rì yên tĩnh lại, rốt rít quay đầu nhìn về phía Hứa Nguyện.

Hướng tay người đàn ông chỉ có vài người đứng nhưng mọi người đều biết người hắn đang muốn nói tới chính là thiếu nữ mặc váy lụa đen.

Chỉ vì cô quá khác biệt, làn da trắng nõn như ngọc thạch, váy lụa xẻ đùi để lộ đôi chân thẳng tắp. Dù đeo mặt nạ cũng không che đi được nhan sắc xinh đẹp quyến rũ.

"Anh không nhìn thấy cô ấy không phải nhân viên ở đây à?”

Bách Văn vừa nói vừa duỗi tay nắm lấy bả vai Hứa Nguyện kéo cô vào lòng, không cho mọi người nhìn trộm.

Nhóm khách nữ đến đây đa số đều đeo mặt nạ, những người lộ mặt đều là nhân viên chia bài hoặc người đến xã giao, trang dung diễm lệ, mặc váy trễ ngực siết mông, nhìn rất khác biệt.

Nhưng người đàn ông chỉ cười, cũng không để ý, cứ lăng lăng nhìn chằm chằm Hứa Nguyện, hất cằm về phía đống chip ra ám chỉ.

“Em gái nhỏ, đến đây.”

Men say trong người Hứa Nguyện bốc lên, phản ứng có chút trì trệ, nhưng vẫn lắc lắc đầu trong ngực Bách Văn.

 

Bình Luận (0)
Comment