Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 63 - Chương 63: Anh Với Chó Của Anh Cùng Nhau Ăn Hiếp Em.

Không xác định Chương 63: Anh với chó của anh cùng nhau ăn hiếp em.
“Tôi sẽ không nói ra đâu.”

Tuy không biết tại sao vị hôn thê nhỏ bé của anh lại muốn làm như vậy nhưng anh rất vui khi chỉ có anh biết được bí mật của cô.

Anh có thích cô hay không không quan trọng, anh biết mình muốn có cô là đủ rồi.

Cô là vị hôn thê của anh, chỉ thuộc về một mình anh mà thôi. Chỉ cần cô còn ở nhà họ Hứa thì không bao giờ thoát khỏi tay anh được.

Sau khi nghĩ thông, tâm tình Thẩm Chiếu lập tức sáng sủa hơn nhiều.

“Thẩm Chiếu, anh buông em ra.”

Hứa Nguyện chỉ muốn cách xa anh ra một chút, hiện tại lập tức rời khỏi đây, tránh anh càng xa càng tốt.

Thẩm Chiếu đúng là tên quái vật nhạy bén đáng sợ, lúc đầu cô không nên vì hứng thú nhất thời mà trêu chọc anh.

Thẩm Chiếu lắc lắc dụi dui đầu vào cổ cô, mái tóc ướt đẫm lướt qua làn da phiếm hồng của cô.

“Không buông, Nguyện Nguyện thả lỏng nào, nếu không……”

Ngón tay anh vuốt ve hoa môi ướt đẫm của cô, ám chỉ ở vị trí âm đế: “Chồng sẽ buộc em phải thả lỏng đấy.”

Hứa Nguyện nhớ lại cái lần bị ngón tay anh đùa giỡn cho cao trào lúc trước thì hạ thể liền căng thẳng. Cảm giác đó đã khắc sâu trong lòng cô đến mức khó mà quên được.

Cô điều chỉnh biểu cảm, vô cùng đáng thương cắn cắn môi nói với anh: "Anh đừng đè em, nếu không em không thả lỏng được.”

Thẩm Chiếu nhìn nhìn hai má phấn nộn của cô, con ngươi long lanh ướt át kia nhìn chằm chằm anh, cơ thể mềm mại mịn màng. Thẩm Chiếu mỉm cười, chẳng những không làm khó cô mà còn chủ động phối hợp. Cũng không đâm chọc tử cung Hứa Nguyện nữa.

Hứa Nguyện hít một hơi thật sâu, nỗ lực thả lỏng hoa huyệt đang bị căng thẳng.

Cô nâng cao cái mông yêu kiều, lỗ thịt căng chặt mút lấy dương vật anh dần dần mềm mại hơn, Thẩm Chiếu trìu mến mà tán thưởng câu: "Thật ngoan.”

Anh muốn rướn người tới hôn cô nhưng bị cô quay đầu né tránh.

Giây tiếp theo, Hứa Nguyện cố ý đụng vào vách tường một cái "Rầm", cái eo mềm nhũn như eo mèo cũng va vào vách tường, mị thịt trong hoa huyệt bị đau nên buông lỏng khiến côn thịt bị tuột ra khỏi hoa huyệt.

Cô cũng té nhào khỏi phạm vi duỗi tay của Thẩm Chiếu đỡ tường bò dậy.

“Nguyện Nguyện?”

Hứa Nguyện không quay đầu mà chạy thẳng ra ngoài, hai chân thon nhỏ mềm nhũn run lên, váy áo lộn xộn cũng không rảnh quay đầu nhìn xem Thẩm Chiếu có đuổi theo không.

Khuỷu tay cô quẹt vào cạnh cửa, góc váy bỗng nhiên bị kéo mạnh làm cơ thể mất trọng tâm ngã nhào về trước.

Thân thể bị nâng lên, cô trực tiếp ngã vào ngực Thẩm Chiếu.

Anh ôm cô đứng lên.

“Chạy nhanh thế làm gì.”

Hứa Nguyện vừa nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy chú chó trắng vàng Tây Lê an tĩnh ngồi xổm bên cạnh cửa, đôi mắt to tròn đen láy vô tội nhìn cô.

Vừa nãy là nó vướng vào góc váy cô.

Thẩm Chiếu ôm lấy cô một lần nữa, dịu dàng an ủi cô: “Tây Lê sẽ không cắn em đâu, đừng sợ.”

Tây Lê nghe hiểu lời anh nói, hai lỗ tai màu vàng nhạt cụp xuống rồi duỗi cái cổ dài về phía Hứa Nguyện, dịu ngoan rũ đầu xuống đầu, ý bảo cô có thể vuốt ve nó.

Nhưng hiện tại Hứa Nguyện chỉ cảm thấy bé cún này cũng đáng ghét như chủ nó vậy nên bèn tức giận đánh tay Thẩm Chiếu một cái cho đỡ tức.

“Anh với chó của anh cùng nhau ăn hiếp em.”

“Tây Lê sẽ không ăn hiếp em, tôi thì càng không.”

 

Bình Luận (0)
Comment