Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 84

Không xác định Chương 84
Chị em bà con xa lần đầu tiên nhìn thấy Thẩm Phỉ và Thẩm Hữu Dung đều cảm thấy hai người có đôi nét giống nhau.

Cũng không phải hoàn toàn là khuôn mặt mà là khí chất giống hệt nhau như kim chỉ nam trong bọc. Giống như một bộ tranh thêu hai mặt với màu sắc khác nhau, một mặt thêu hoa văn bầu trời ấm áp mây màu sáng sủa, một mặt là màu của hồ ao xanh biếc, nhưng đường kim mũi chỉ là do một người thêu.

“Bác gái.”

Hứa Nguyện liếc mắt đã nhận ra Thẩm Hữu Dung ngồi ở giữa, lên tiếng chào hỏi.

“Tiểu Nguyện lại đây, bác gái đã lâu không gặp con, lớn lên xinh đẹp như vậy rồi sao.”

Thẩm Hữu Dung mỉm cười vẫy tay với cô, Thẩm Chiếu khẽ nhíu mày, bất đắc dĩ buông lỏng tay đưa cô qua.

“Con nắm cũng chặt quá rồi, mẹ là mẹ chồng mà còn làm khó con bé sao? Đi đi, chỗ này đều là phụ nữ, không có chuyện của con.”

Thẩm Hữu Dung cười híp mắt để Thẩm Chiếu rời đi, bà cầm tay Hứa Nguyện vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh bảo cô ngồi xuống: “Các cô xem, đây là cô dâu của Tiểu Chiếu.”

Dì nhỏ vuốt ve cánh tay, quan sát từ trên xuống dưới rồi cười: “Đúng là một cô gái xinh đẹp giống như bước ra từ trong truyện, chẳng trách Tiểu Chiếu lại thích như vậy.”

Dì Trương liếc mắt nhìn một cái rồi bĩu môi, ngồi một bên nghịch tóc không nói lời nào.

Thẩm Hữu Dung biết bà ta tới muộn, cũng không vội hỏi lý do, chỉ quan tâm nói cô: “Con đã ăn gì chưa?”

Hứa Nguyện vừa định gật đầu thì bụng kêu lên một tiếng.

Cả phòng cười lên, người giúp việc đang vội tiếp trà nước cũng cố nhịn cười, dì Trương bên cạnh cầm cây quạt hương bồ, vẻ mặt tỏ vẻ khinh thường.

Hứa Nguyện lại cảm thấy không có việc gì, nhưng bỗng nhiên nghĩ Thẩm Chiếu không muốn chia tay với cô cũng không sao, trên dưới nhà họ Thẩm không mấy ai ủng hộ cuộc hôn nhân này, chia rẽ đôi uyên ương chỉ còn là vấn đề thời gian thôi.

Thẩm Hữu Dung cười xoa đầu Hứa Nguyện, khuôn mặt ôn hòa: “Chắc là Tiểu Chiếu cũng chưa ăn, đi ăn cùng nó đi. Hôm khác bác lại nói chuyện, nha?”

“A, được ạ.” Hứa Nguyện tự nhiên có cảm tình với người mẹ xinh đẹp này, thấy không khó để sống chung với bà, ngoan ngoãn nghe lời bà.

Thẩm Hữu Dung vén tóc của Hứa Nguyện ra sau tai, kêu người giúp việc đưa cô lên tầng.

Màn đêm tươi sáng chính là lúc những ngôi sao chiếu tới mọi nhà, trăng xuất hiện trên bầu trời.

Hứa Nguyện đi theo một người hầu tới hành lang chính giữa tầng trệt, tùy tiện hỏi: “Tôi ngủ ở đâu vậy?”

“Phòng của tiểu thư ở sát vách cậu chủ ạ.”

“Vậy chị họ của tôi thì sao?”

“Là cô Hứa Vi kia đúng không ạ? Cô ấy ở phòng khách của tầng lầu ngay trước mặt ạ.”

Nơi ở nhà họ Thẩm được xây trên một ngọn đồi thấp, hành lang kiểu Trung Quốc dọc theo bên bờ còn có một, hai cái chòi hóng gió cách đây vài trăm mét.

Hứa Nguyện nhìn về hướng kia, tường trắng ngói đen, lội nước mà ở, chỗ xa xa những con sóng nhẹ nhàng dao động, lăn tăn trên mặt hồ yên tĩnh, ánh đèn của tòa nhà bên kia mờ mờ ảo ảo.

 

Bình Luận (0)
Comment