Không xác định
Chương 91: Dường như không chắc chắn lắm, thử lại lần nữa.
Hứa Nguyện nhìn Thẩm Chiếu, trong đầu thoáng chốc lóe lên những thứ này nhưng sắc mặt vẫn không chút gợn sóng.
Một giây trước khi anh cảm thấy được sự bất an, cô đã nặn ra nụ cười tiến lên ôm anh, mặt dán lên cúc áo sơ mi lành lạnh.
“Anh Chiếu.”
Cô đè xuống sự khó chịu đang cuộn trào nơi đáy lòng, dùng giọng nói dịu dàng quen thuộc của anh gọi anh.
Thẩm Chiếu ôm eo cô, vui mừng còn chưa kịp đến trong lòng thì đã nghe thấy cô nói: “Chiếu Chiếu, trấn đấu A cũng không còn lâu nữa, anh có phải nên đi tìm Hứa Vi làm quen công việc trước hay không?”
Môi của Thẩm Chiếu hơi khựng lại như không có phản ứng gì, anh trầm mặc trong giây lát mới hạ giọng hỏi: “Tại sao?”
“Mặc dù có thể anh không để ý nhưng chị họ chị ấy rất xem trọng cơ hội lần này.” Hứa Nguyện khẽ chớp mắt, giải thích với anh: “Em đã cố ý đưa chị ấy tới đây rồi.”
“Tôi đúng là không quá để ý, người tương tác với cô ấy là Dương Chử.
Thẩm Chiếu hơi cau mày dường như không hiểu làm việc này thì có nghĩa gì, nếu không phải là trò lừa vặt của vị hôn thê căn bản anh sẽ không tiếp nhận một người đồng đội không có năng lực tương xứng: “Em biết tôi vốn là vậy mà.”
“Em cảm thấy anh tự mình hướng dẫn chị ấy sẽ tốt hơn.” Hứa Nguyện kéo cổ anh xuống lấy nụ hôn hời hợt để cắt lời anh.
Thẩm Chiếu cảm nhận được nhiệt độ trên cánh môi, suy nghĩ bỗng chốc trôi đi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô đang gần trong gang tấc không rời.
Anh thử đưa đầu lưỡi liếm môi dưới của cô.
Hình như rất ngọt.
Không chắc chắn lắm.
…… Thử lại lần nữa xem.
Hứa Nguyện cảm thấy hơi thở bất ổn của người nào đó đang phả vào môi cô, rõ ràng là muốn hôn. Chỗ tốt cũng đã cho rồi, cô không định nuông chiều tác phong một lời không hợp liền động dục của anh, trực tiếp giơ tay đẩy anh ra.
Lông mi của Thẩm Chiếu khẽ run lên, ngón tay chỉ kịp nắm lấy áo của cô: “Nguyện Nguyện……”
“Cứ quyết định vậy đi, em có chút chuyện, phải đến trường sớm.”
Hứa Nguyện đưa lưng về phía anh thắt chặt cổ áo, thu dọn đồ đạc của mình bỏ vào túi xách: “Em không biết hôm nay là sinh nhật của ông nội nên không chuẩn bị, thật xin lỗi.”
“…… Không sao, chỉ là ông ấy muốn gặp em chút thôi.” Thẩm Chiếu nhìn theo động tác của cô, ánh mắt hoảng loạn: “Em phải đi ngay bây giờ à?”
“Ừm.”
Vốn dĩ cô không nên xuất hiện ở nơi này, không đi sẽ gặp ai thì khó mà nói.
“Dù sao cũng sắp khai giảng rồi, khai giảng chúng ta gặp lại sau.”
Hứa Nguyện cầm cặp sách đeo lên cánh tay, vừa đi được mấy bước lại nhanh chóng quay trở lại đi tới trước mặt anh.
Ánh mắt Thẩm Chiếu hiện lên một tia mong đợi, nhìn cô kéo mình xuống chầm chậm hôn một cái: “Chồng à.”
Gò má anh đột nhiên nóng lên…… Nguyện Nguyện lại hôn anh rồi.
“Anh ngoan nhé, lần sau sẽ bồi thường cho anh.”
Thẩm Chiếu túm chặt cổ áo bị buông ra, đưa ngón trỏ lên chạm vào môi, liếc mắt nhìn Hứa Nguyện mở cửa đi ra ngoài.