Không xác định
Chương 90: Xa cách
“Em đã mơ thấy gì vậy? Có thể nói với tôi được không?”
Hứa Nguyện ngẩn ngơ nhìn anh không nói gì, ánh mắt dường như có chút sợ hãi, giống như bị việc anh ở bên cạnh cô lúc sáng sớm dọa sợ.
“Tôi lo em không quen nên tự quyết định ôm em qua đây, chia chăn để ngủ, em yên tâm.”
Thẩm Chiếu giải thích một hồi, ánh mắt rơi xuống đôi môi ngập ngừng vâng dạ của cô, phát hiện cánh môi của vị hôn thê có chút khô, cầm cốc nước ấm ử đầu giường đưa cho cô: “Uống chút nước không?”
“Không cần.”
Hứa Nguyện dần siết chặt nắm đấm, bình tĩnh lùi về sau tránh bàn tay của anh.
“Bên ngoài có chuyện gì à?”
Cô xoay người bước xuống giường đi tới bên cửa sổ mở hé cánh cửa, tiếng người huyên náo vọng vào.
“Hôm nay là sinh nhật của ông nội.”
Thẩm Chiếu đi tới liếc nhìn ra phía ngoài cửa sổ, ánh mắt quay lại nhìn cô không nhúc nhích.
Trong đầu Hứa Nguyện rối bời, một nửa còn đang chìm trong ác mộng bị Thẩm Chiếu bắn chết, tay chân đều cứng đờ khẽ run rẩy, một nửa lại tự động hoạt động trở lại, rất nhanh đã nghĩ tới tình tiết trong nguyên tác.
Sinh nhật của lão gia nhà họ Thẩm Triệu Lan cũng sẽ đến thăm, đây là thời điểm anh ta cảm mến nữ chính trong nguyên tác.
Hơn nữa sau khi khai giảng sẽ lập tức tổ chức cuộc thi A, thời gian đã đến rất gần rồi, không biết đoạn thời điểm này Hứa Vi hợp tác cùng với Thẩm Chiếu như thế nào rồi.
Sương sớm như làn khói mỏng bao quanh lấy hai người bên cửa sổ, Hứa Nguyện dựa vào bệ cửa như đang suy nghĩ điều gì đó, Thẩm Chiếu nhìn vị hôn thê vô thức tránh né đụng chạm với mình, khẽ mím môi.
Không phải đã nói…… sẽ đối tốt với anh à, hiện giờ đang là buổi sáng, vị hôn thê không phải nên…… ôm anh sao?
Gặp ác mộng nên bị dọa sợ rồi?
Thẩm Chiếu lặng lẽ đứng sau cô, giống như ngày hôm đó cô đã làm như vậy với anh dưới giàn hoa, anh nhẹ nhàng ôm lấy cô.
“Nguyện Nguyện, chào buổi sáng.”
Hứa Nguyện bị dọa cho giật mình, tuy dùng sức cũng không hất Thẩm Chiếu ra được nhưng dưới chân lặng lẽ lùi lại hai bước tránh xa anh một chút.
“Chào buổi sáng.” Cô quay đầu lại, hơi miễn cưỡng mỉm cười.
Cảnh trong mơ xâm nhập vào hiện tại, cô chưa bao giờ cảm nhận được rõ ràng phải đối mặt với người sẽ giết mình trong tương lai như vậy.
Cho dù anh nhìn như không gần thế tục, đơn độc, trong sáng không dính chút máu tươi.
Nhưng lý do chính là anh quá khác người, đạo đức không thể trói buộc được anh, anh sẽ không có cảm giác tội lỗi khi giết người.
Máu tươi đầm đìa trong giấc mơ buộc cô phải nhìn kỹ Thẩm Chiếu lần nữa.
Lúc ân ái thân mật trên giường đều là giả, đó chẳng qua là trò lừa bịp khi nhất thời cao hứng của người đàn ông mà thôi.
Nếu như tin nhầm những thứ mật ngọt chết ruồi này là sự thật, quên rằng bản thân đang ở trong một thế giới như thế nào, sẽ luôn muốn mạng của cô.