Không xác định
Chương 97: Thẩm · lòng dạ hẹp hòi · Chiếu (1)
“Không đúng.” Thẩm Chiếu lắc đầu, nhéo cổ tay mịn màng của cô nhếch nhẹ khóe môi, mặt mày thâm thúy kiên định ngước lên, Hứa Nguyện chưa bao giờ thấy được biểu cảm ngả ngớn này của anh.
“Em……cởi.”
Hứa Nguyên cảm thấy thẹn cúi đầu tháo nút thắt trên cổ áo, sống lưng uốn lượn, đôi gò bông căng tròn, cô nhẹ nhàng ngồi xuống, một đoạn cần cổ thon dài trắng nõn lộ ra.
Thẩm Chiếu nhìn cô kéo cổ áo xuống một chút để lộ ra xương quai xanh tinh xảo, bộ ngực mềm mại trắng hồng, vòng eo thon thả, quần áo quấn chặt bên hông.
Cô ngoan ngoãn cởi đồ lót ra, móc khóa sau lưng vang lên lạch cạch, chiếc áo lót ôm lấy cặp vú non nớt rớt xuống. Thân thể mềm mại đẫy đà của thiếu nữ chỉ có thể dùng hai tay che lại một cách ngượng ngùng.
Giọng Thẩm Chiếu âm trầm khàn đục: "Tự sờ cho ướt đi.”
Hứa Nguyện làm theo dưới ánh mắt lạnh lẽo của anh.
Quần lót vừa cởi treo bên đùi, tay sờ đến nơi giữa hai chân, váy ngắn không có chỗ che.
So với Thẩm Chiếu thì cô không quá đói khát, trước hai ngày mới bị đút ăn no, nhất thời thân thể không đủ mẫn cảm nên dù đối mặt với anh, bị anh sờ một cái thì hoa huyệt vẫn không chảy ra được nhiều nước.
Cô tách hai cánh hoa môi ra, xoa xoa hoa đế mẫn cảm nhất cơ thể, lòng bàn tay khô ráo mềm mại đảo qua làm đóa hoa xung đẹp thấy hơi khó chịu, thậm chí bởi vì động tác trúc rắc mà khiến hoa huyệt phát đau.
Hứa Nguyện rũ mắt, một tay che chở nụ hoa trước ngực, một tay luồn xuống dưới lớp váy ngắn cũn cỡn chơi đùa hoa huyệt.
Hai chân thon dài thẳng tắp gác trên cạnh bàn, bởi vì điểm mẫn cảm bị kích thích, bắp chân và bụng nhỏ trắng nõn căng thẳng, đầu gối ngượng ngùng muốn khép lại khiến bàn tay mềm mại khó mà tiếng vào trong được, chỉ đành bất lực run lên từng hồi.
Hai mắt Thẩm Chiếu hơi đỏ lên nhưng vẫn kiềm chế không chạm vào cô, chỉ ở bên cạnh nhìn cô tự an ủi mình một cách không tình nguyện. Tròng mắt thanh thuần rưng rưng, vừa ngây thơ vừa quyến rũ khiến lòng người xao xuyến.
“Thẩm tổng.” Thiếu nữ dùng giọng nói trong trẻo run rẩy để gọi anh.
“Em muốn anh sờ sờ em……”
Sau khi do dự xong, cô lựa chọn giữ lại bàn tay đang che ngực mình rồi rút bàn tay dưới váy ra hướng về phía anh.
Một tay cởi bỏ thắt lưng, thiếu nữ ngập ngừng chạm vào hạ thể của người đàn ông dưới sự ngầm cho phép và ánh mắt đắc ý của anh.
“Thế này có sướng không?”
Hô hấp Thẩm Chiếu hỗn loạn nửa nhịp, ánh mắt ám trầm nhìn chằm chằm cô, bắt lấy đôi tay đang che trước ngực cô rồi kéo nó ra: “Dùng hai tay, đàn em Hứa.”
Hoa huyệt dâm đãng đói khát chảy nước dù sao cũng có chiếc váy che đậy, mặc dù chắc váy đó có ngắn cũn cỡn đi nữa thì có còn hơn không. Nhưng nửa người trên của cô thì khác, thân thể trắng đến phát sáng đó hiện tại hoàn toàn không có lấy một mảnh vải che thân.