Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 96 - Chương 96:

Không xác định Chương 96:
Quả nhiên, Hứa Nguyện chỉ thấy anh không thèm nhìn tới mình mà nhìn thẳng vào Triệu Lan, đôi mắt thâm thúy cười như không cười.

“Buổi tiệc hôm trước Triệu tổng rời đi vội vàng, tôi cũng chưa kịp tới chào hỏi.”

“Hôm trước thật sự là có việc đột xuất, nếu Thẩm tổng có hứng thú thì hôm nay tôi mời khách, chúng ta tiếp tục bàn về phương án hợp tác lần trước.” Triệu Lan mỉm cười đứng lên cùng anh nói chuyện.

Khóe miệng Thẩm Chiếu nộ ra ý cười nhạt: “Hôm nay không được rồi, tôi với Nguyện Nguyện còn có chút việc.”

“Nguyện Nguyện?”

Triệu Lan suy nghĩ lại về xưng hô này, ý cười càng sâu: “Tiểu Thẩm tổng và đàn em Hứa là?”

Thẩm Chiếu không cần nghĩ ngợi nói: “Sắp.....”

Từ “vợ sắp cưới” vừa tới trước miệng đã bị Hứa Nguyện chen ngang: “Đồng nghiệp tương lai.”

Trong truyện gốc Thẩm Chiếu không muốn thừa nhận quan hệ hôn ước với cô, đặc biệt là trước mặt người quen cùng kinh doanh trên thương trường.

Cho nên biết trước điều Thẩm Chiếu muốn nói, Hứa Nguyện lập tức ngăn cản anh.

Nói xong cô mới phản ứng lại mình vừa nói gì, gượng cười như thường che đi sự ngượng ngùng, nhanh chóng bịa ra lý do nói: “Mẹ tôi cố ý sắp xếp cho tôi tới công ty của Thẩm tổng thực tập.”

“Đúng không, Thẩm tổng.”

Hứa Nguyện quay đầu, điên cuồng chớp chớp con mắt ra hiệu cho Thẩm Chiếu.

Ánh mắt Thẩm Chiếu nhàn nhạt lướt qua biểu cảm của Hứa Nguyện, tay nắm chốt cửa rũ xuống để bên người.

Anh nhìn xuống thoáng qua, đột nhiên cười: “Đúng vậy... tôi với nhà cô ấy là bạn cũ.”

"Nếu đã như vậy thì tôi xin phép đi trước, trợ lý còn đang đợi tôi. Gần đây tôi thường xuyên ở Giang Thành, cơ hội còn nhiều.” Triệu Lan gật đầu, cầm âu phục đi qua Thẩm Chiếu.

“Tiểu Thẩm tổng, hẹn dịp khác.”

Triệu Lan tranh thủ cơn mưa đang nhỏ dần nhanh chóng rời đi, trong phòng học chỉ còn lại Thẩm Chiếu và Hứa Nguyện.

“Anh Chiếu.”

Hứa Nguyện do dự một lát, vẫn quyết định chủ động phá vỡ sự yên lặng, cười tới gần anh vài bước.

Đi đến gần hơn, cô mới phát hiện mái tóc đen của thanh niên đã ướt sũng dính ở trên trán, góc áo sơ mi còn nhỏ nước.

Mưa bụi theo chiều gió, trên hành lang đã tích một tầng nước.

Hứa Nguyện muốn hỏi sao anh tìm được mình nhanh như vậy, thấy cảnh này lại nuốt lời định nói xuống, kéo anh vào trong.

“Anh đội mưa đến?”

“Ừm... ..

Hứa Nguyện kéo tay anh, nhìn thời gian: “Cũng chưa quá muộn mà, anh gấp gáp cái gì.”

Thẩm Chiếu không nói gì, duỗi tay đóng cửa lại.

Ngăn cách cơn mưa tí ta tí tách, cánh cửa “Rầm” không nặng không nhẹ một tiếng ở sau người khép lại, Hứa Nguyện cảm giác được chút bất an không rõ lý do.

Quả nhiên, Thẩm Chiếu nắm chặt cổ tay cô trong lòng bàn tay, khẽ hỏi cô: “Thẩm tổng?”

“... Là chồng sắp cưới.” Hứa Nguyện cười ngọt ngào nhìn anh, biết nghe lời mà sửa lại lời nói.

 

Bình Luận (0)
Comment