Đến bệ đá lớn, Thư Lê lượn vòng xung quanh, không dám tự ý hạ xuống.
Cậu lấy một đồng tiền vàng ra, ném xuống bên dưới.
Đồng tiền vàng xoay tròn, rơi vào trong Ma Pháp Trận. Ma Pháp Trận bị dị vật đánh trúng, những đường vân tinh xảo phức tạp lóe lên. Ngay sau đó, đồng tiền vàng biến mất, Ma Pháp Trận lại tối đi.
Thư Lê ngạc nhiên mở to mắt.
Là Truyền Tống Trận.
Cậu bỏ tay ra khỏi miệng tiểu ma thú, hỏi: "Truyền Tống Trận này sẽ truyền tống chúng ta đến đâu?"
Falm vẫn còn ghi hận chuyện bị cậu véo miệng, hừ hừ không nói lời nào.
Thư Lê nhét một quả Kuku vào trong lòng nó.
Falm khịt mũi, móng vuốt mập ôm quả, vẫn nghiêm mặt như cũ, không nói một lời.
Thư Lê bất đắc dĩ, đành đưa cho nó thêm một quả nữa.
Được hai quả, Falm mới hài lòng mở miệng: "Đây là Ma Pháp Trận đỉnh cấp, tên là trận Mayocate, chỉ cần cậu muốn đi đâu, sẽ truyền tống đến đó. Đương nhiên, phạm vi chỉ giới hạn trong thần điện này mà thôi."
Vốn kiến thức về Ma Pháp Trận của Thư Lê không nhiều, còn chưa học đến cao cấp, thế nên liệu lời tiểu ma thú nói ra có chính xác hay không, còn phải bàn lại.
Thấy cậu mãi không chịu xuống, Falm vừa gặm quả vừa mơ hồ hỏi: "Cậu sợ ta lừa cậu? Ta lừa cậu thì có lợi ích gì? Bản thân ta còn muốn nhanh chóng rời khỏi đây."
Dưới lòng đất không có gì cả, chỉ có gió lạnh thổi vù vù, nó mới không muốn ở đây đâu!
Thần điện ở bên trên thật tốt biết bao!
Trên đó còn có phòng riêng của nó, nó có thể yên tâm ngủ một giấc thật ngon.
Thư Lê ổn định lại tinh thần, kiên quyết bay về phía bệ đá.
Khó khăn lắm mới tìm được lối ra mê cung, cậu chỉ có thể không do dự tiến về phía trước.
Khi cậu rơi xuống bệ đá, Ma Pháp Trận lập tức khởi động, lóe lên ánh sáng rực rỡ. Cậu nhắm mắt lại, trong lòng thầm niệm: Tôi muốn quay về thần điện Adas! Tôi muốn quay về thần điện Adas! Tôi muốn quay về thần điện Adas!
Chuyện quan trọng phải nói ba lần.
Sau khi niệm ba lần xong, cậu im lặng chờ Ma Pháp Trận truyền tống mình về điện thờ, trong lòng có chút tiếc nuối.
Đáng tiếc cậu không tìm được tinh linh Lửa, chỉ có thể trở về tay không.
"Ầm ầm ầm..."
Đột nhiên, đất rung núi chuyển, một tiếng nổ khủng khiếp vang lên bên tai cậu. Nhiệt độ xung quanh trở nên nóng bỏng, nóng đến mức Thư Lê bỗng nhiên mở mắt ra, sợ hãi hoảng loạn nhìn ngó xung quanh, kinh hãi nhìn thấy trận chiến dữ dội đang diễn ra phía trước.
Toàn bộ thế giới dường như được bao trùm trong màu đen và đỏ. Bóng tối vô tận va chạm với ngọn lửa nóng rực, rung trời chuyển đất.
"Falm!" Thư Lê sờ vào ngực, không sờ thấy tiểu ma thú đâu cả.
Cậu vô cùng sợ hãi.
Tiểu ma thú không ở cùng cậu ư?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Tiếng nổ vẫn tiếp tục, sắp lan đến cậu. Cậu vội vàng lấy pháp trượng từ nhẫn trữ vật ra, nhanh chóng niệm thần chú phòng ngự, tạo cho mình một bức tường khí cách ly.
Cậu mặc trang phục phòng ngự làm từ đá Obsidian do Tinh Linh Vương chế tạo, vậy mà vẫn khó chống lại nhiệt độ cao.
Mặc dù không rõ mình bị truyền tống đến đâu, nhưng bảo toàn tính mạng mới là chuyện quan trọng nhất, cậu phải rời khỏi trung tâm cuộc chiến trước đã.
Thư Lê vẫy đôi cánh bán trong suốt sau lưng, tìm kiếm nơi an toàn.
Thế nhưng, cậu đã tìm một vòng, mà vẫn không có nơi nào an toàn cả.
Cậu nhìn thấy đoàn quân xương khô của pháp sư vong linh, nhìn thấy đoàn kỵ sĩ tỏa ra sương đen, cũng như rất nhiều người thú và quỷ lùn với đủ loại hình dáng xấu xí khác nhau.
Chúng đang bao vây một tòa cung điện vàng son lộng lẫy.
Bên ngoài cung điện có một lớp phòng ngự kiên cố, quân đoàn tử vong chỉ có thể tăng cường tấn công.
Vị trí của Thư Lê ở bên ngoài cung điện, bị lớp phòng ngự chắn lại, không vào được bên trong. Cậu không dám hạ xuống, chỉ có thể lượn vòng trên không trung.
Cậu cảm thấy mình lại tiến vào ảo cảnh nữa rồi!
Phải, sau thời gian năm năm, cậu lại lần nữa kích hoạt điều kiện để tiến vào ảo cảnh.
Nếu không thì phải giải thích cảnh tượng trước mắt như thế nào đây?
Cậu chỉ mới nhìn thấy khung cảnh chiến tranh khí thế như vậy một lần khi đi tìm kiếm tinh linh Cỏ.
Quy mô chiến tranh trong ảo cảnh lần này không hề kém lần đó, quân đoàn hắc ám mênh mông cuồn cuộn, bao vây cung điện kín như bưng.
Tuy nhiên, lần đó còn có Tinh Linh Vương dẫn dắt vô số tinh linh và quân đoàn yêu tinh ra sức chống địch. Lần này, trên chiến trường không thấy bất kỳ người nào thuộc phe ánh sáng.
Phía trên đỉnh đầu lại nổ tung, uy lực ngang với bom hạt nhân, khiến Thư Lê sợ hãi tăng cường phòng ngự, không thể không bay xuống dưới.
Một pháp sư vong linh cưỡi Ma Long Xương Khô phát hiện ra cậu, gương mặt hiện lên vẻ khát máu hưng phấn, thúc giục Ma Long lao về phía cậu.
Thư Lê vô cùng sợ hãi.
Trong những ảo cảnh trước đây, chỉ mỗi Tinh Linh Vương mới có thể nhìn thấy cậu. Nhưng lần này lại không giống, những người khác vậy mà lại có thể phát hiện ra cậu.
Thấy Ma Long càng ngày càng đến gần mình, Thư Lê nắm chặt pháp trượng, lẩm nhẩm niệm chú ma pháp tấn công hệ ánh sáng, ra tay trước chiếm thế thượng phong.
Đối phó với quân đoàn hắc ám, ma pháp hệ ánh sáng có hiệu quả nhất.
Một quả cầu ánh sáng khổng lồ ngưng tụ trên đỉnh pháp trượng, nó có màu trắng thuần như tuyết, chói lòa như mặt trời nhỏ. Thư Lê dồn sức vung tay, quả cầu ánh sáng lập tức lao vụt đi như tia chớp, nhắm thẳng vào Ma Long.
Pháp sư vong linh đang đứng trên lưng Ma Long khẽ nhếch môi cười lạnh đầy khinh miệt. Một Ma Đạo Sư vậy mà lại dám vọng tưởng tấn công một pháp sư vong linh cấp bậc Pháp Thần?
Hắn kiêu ngạo ôm pháp trượng, dùng ý niệm điều khiển Ma Long, nuốt chửng quả cầu ánh sáng đang tấn công mình.
Ma Long há to miệng, nghênh đón quả cầu ánh sáng.
"Ầm..."
Quả cầu ánh sáng đánh trúng Ma Long, ý đồ muốn nuốt chửng quả cầu của nó thất bại, đầu lâu của Ma Long tiếp xúc với ánh sáng thuần khiết, chẳng mấy chốc đã nhanh chóng tan chảy.
Sắc mặt pháp sư vong linh biến đổi, nhưng muốn ngăn cản cũng đã muộn. Một nửa cơ thể Ma Long tan chảy, mà ngay cả hắn cũng bị ánh sáng thiêu đốt.
Sao có thể?
Tại sao một tiểu yêu tinh nhỏ bé lại có thể sở hữu năng lực thanh lọc mạnh mẽ như vậy?
Thư Lê một kích trúng đích, được khích lệ, cậu liền ném liên tiếp mấy quả cầu ánh sáng ra, niệm chú tốc độ nhanh, mỗi lần cách nhau chưa đến hai giây.
Pháp sư vong linh không thể tin nổi, bị quả cầu ánh sáng như sóng xung kích đánh trúng.
Sức mạnh thanh lọc đáng sợ đã tiêu hao hết toàn bộ sức mạnh hắc ám trong cơ thể hắn. Cơ thể Ma Long bị thiêu đốt đến cháy đen, biến thành tro tàn từ lâu.
Pháp sư vong linh không dám ham chiến, nhanh chóng niệm chú phép Phi Hành, quay đầu bỏ chạy.
Thư Lê đang đánh hăng say, vừa thấy hắn bỏ chạy, cậu lập tức vỗ cánh một cái, đuổi theo. Pháp trượng trong tay cậu cũng không dừng lại, ma pháp không tiếng động vẫn tiếp tục, quả cầu ánh sáng cứ thế ném ra liên tục không ngừng.
Bỗng nhiên, lại có hai con Ma Long bay về phía Thư Lê. Cậu hoàn hồn, thầm nghĩ mình vậy mà lại tiếp cận quân đoàn hắc ám, lập tức mồ hôi đầy đầu. Cậu thi triển một kỹ năng tốc độ ánh sáng, bỏ chạy khỏi phạm vi quân đoàn hắc ám.
Quân đoàn hắc ám bao vây thần điện suốt mấy ngày vẫn không hạ được, khó khăn lắm mới gặp trúng một yêu tinh, sao có thể bỏ qua được?
Hàng chục pháp sư vong linh cấp bậc Pháp Thần cưỡi ma thú bay lượn vây quét cậu.
Thư Lê kinh hãi, hối hận không kịp. Cho dù cậu đã gia tăng cho mình kỹ năng phi hành tốc độ ánh sáng, vẫn không thoát khỏi đám pháp sư vong linh phía sau.
Làm sao bây giờ?
Sắc mặt cậu trắng bệch, lo lắng chạy loạn. Ngay khi cậu sắp bị đuổi kịp, một đám lửa đỏ rực bỗng giáng từ trên trời xuống.
"Vụt... Vụt... Vụt..."
Âm thanh cánh khổng lồ vỗ vang lên, mang theo cuồng phong mạnh mẽ, khuấy động không khí.
Thư Lê suýt chút nữa bị thổi bay. Cậy còn chưa kịp ổn định cơ thể, bỗng một lực hút mạnh mẽ cuốn lấy cậu, màu đỏ rực rỡ lóe lên trước mắt, dưới chân cậu chợt đạp phải thứ gì đó.
Hả?
Thư Lê ngẩn người, ngạc nhiên phát hiện mình đang đứng trên lưng một con ma thú màu đỏ khổng lồ. Ma thú dang rộng đôi cánh dơi hơn hai mươi mét, nó chỉ tùy ý vỗ một cái, liền quạt ngã đám pháp sư vong linh đang đuổi theo cậu.
Pháp sư vong linh cấp bậc Pháp Thần rơi xuống như sủi cảo rơi vào nồi. Ma thú khổng lồ màu đỏ lao xuống, há miệng phun lửa.
Quân đoàn hắc ám lập tức rơi vào biển lửa, phát ra tiếng kêu thảm thiết đau đớn.
Thư Lê nhìn đến ngây người.
"Nhóc con, ngươi nhìn đâu đấy?"
Một giọng nói đàn ông trưởng thành vang lên sau lưng. Sống lưng Thư Lê lạnh toát, cậu hoảng sợ quay người lại, giơ cao pháp trượng chỉ vào đối phương.
"Ồ, thì ra là một tiểu yêu tinh chưa trưởng thành." Đối phương khoanh tay trước ngực, thích thú đánh giá cậu. Mái tóc đỏ rực như ngọn lửa tự do tung bay.
Thư Lê nhìn gương mặt tuấn tú của người đàn ông, hơi há miệng.
Gương mặt này, dáng người này, sao lại quen thuộc như vậy nhỉ, hình như mình đã từng gặp ở đâu đó rồi.
Là ở đâu nhỉ?
Cậu nhanh chóng lục tìm ký ức.
Người đàn ông tóc đỏ thấy cậu nhìn mình đến ngây người, liền tự phụ vuốt chiếc cằm nhẵn nhụi, lẩm bẩm: "Sức quyến rũ của mình cao đến vậy à? Đến cả một tiểu yêu tinh chưa trưởng thành cũng nhìn đến mê mẩn."
Thư Lê nghe rõ từng chữ, trên đầu lập tức đầy vạch đen, phản bác: "Tôi... Tôi làm gì nhìn đến ngây người chứ! Chỉ là cảm thấy trông anh rất quen."
"Những người thích ta đều hay nói trông ta 'rất quen'." Người đàn ông tóc đỏ nhướng mày.
Thư Lê nhìn chằm chằm khuôn mặt ngài, trong đầu chợt lóe lên hình ảnh một bức tượng, buột miệng thốt lên: "Thần Lửa Alfama Chips!"
Đúng rồi, khuôn mặt của người đàn ông này giống hệt bức tượng Thần Lửa mà cậu từng nhìn thấy!
"Hả? Là một đứa con của ánh sáng, đến tận bây giờ, nhóc con yêu tinh nhà ngươi mới nhận ra ta là Thần Lửa ư?" Người đàn ông ngạc nhiên hỏi.
Thư Lê: ...
Trăm triệu lần không ngờ, Thần Lửa Alfama Chips lại là một... Vị thần lỗ mãng như vậy.
Chẳng phải thần linh đều tao nhã, cao quý, kín đáo và thần thánh đến mức bất khả xâm phạm hay sao?
Vẻ mặt ngây ngốc của tiểu yêu tinh khiến Thần Lửa Alfama vô cùng hài lòng, ngài bật cười ha hả, thúc con Hỏa Long Địa Tích dưới chân.
"Sarah, đi thôi, không chơi với đám lâu la này nữa."
"Vâng, thưa ngài Chips."
Con Hỏa Long Địa Tích được gọi là Sarah phun hai quả cầu lửa về phía quân đoàn hắc ám, rồi nó vung chiếc đuôi dài có móc câu lên, lật tung cả một khu vực rộng lớn. Sau đó, nó nghênh ngang rời đi, xông thẳng vào cung điện hoa lệ được bảo vệ bởi lớp phòng ngự.
Thần Lửa Alfama bước lên hai bước, đứng chắn trước mặt Thư Lê, vung tay một cái. Một cái lỗ lớn lập tức mở ra ngay phía trên lớp phòng ngự, đủ để Hỏa Long Địa Tích dễ dàng xuyên qua đó.
Thư Lê không thể tin nổi quay đầu, chỉ kịp thấy cái lỗ lớn đang tự động khép lại.
Sarah?
Sarah Redicino Falm...
Con Hỏa Long Địa Tích khổng lồ đang chở cậu bay lên ở bên dưới... vậy mà lại cùng tên với con thằn lằn béo ú mini mà cậu từng gặp!