Xuyên Thành Con Tội Thần Chịu Lưu Đày: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 161 - Chương 161: Càng Ngày Càng Cao Lớn

Chương 161: Càng Ngày Càng Cao Lớn Chương 161: Càng Ngày Càng Cao LớnChương 161: Càng Ngày Càng Cao Lớn

Cho dù là vào đông thì các quán rượu trên đường phố cũng kín người hết chỗ, quán rượu mở một đêm mà dường như không có lúc nào là hết người, những hán tử đến đó uống một ngụm, nghe nói để giao lưu trò chuyện với nhau.

“Muội muốn mở quán rượu à?”

Thẩm Hoài Dung đã hiểu, ban đêm ở biên thành có quân phòng thủ thành đi tuân đêm, nhưng mà cũng khó bảo toàn bọn mọi rợ không tới gây sự.

Mở quán rượi là một nghề kiếm tiền nhưng cũng rất vất vả.

Từ nam đến bắc, không chỉ có người bán dạo mà còn có người chuyên môn uống rượu rồi khoác lác, nếu muốn mở tửu quán ở biên thành thì mở cục rất khó. "Ta không muốn mở quán rượi, ta muốn bán rượu."

Đến biên thành một khoảng thời gian, Khương Bảo Châu đã điều tra rất nhiều loại nghề, cuối cùng đã tìm được nghề thích hợp nhất, cũng dễ kiếm tiền nhất.

Mở tửu quán không tránh được việc phải đối mặt với kẻ nghiện rượu, Khương Bảo Châu đã suy nghĩ qua, nhà nàng mới đến, gặp phải việc vặt phiền toái này có thể sẽ xử lý không tốt.

Bán rượu thì không như vậy, nàng không cần giao tiếp với khách, mở xưởng ủ rượu, trực tiếp chuyển hàng hoá cho quán rượu, vậy là đã kiếm được tiền từ gốc rồi.

Khương Bảo Châu có cái ý tưởng này, bởi vì nàng có dã tâm.

"Thẩm đại nhân, ta nghe nói quân nhu sẽ chọn mua rượu thích hợp...

Nếu có thể mở rộng doanh số ra, bán được cho đại doanh thành bắc, thì số tiền trong hầu bao này đã đủ cho Khương Bảo. Châu kiếm được đầy bồn đầy chén.

Đương nhiên, nàng tuyệt đối có thể đảm bảo chất lượng, hạ giá cả xuống thấp nhất so với bình thường, nếu trong quân có người quen, không bằng lợi dụng tầng quan hệ này để hai bên cùng được lợi.

"Ý tưởng không tồi, nhưng mà các tướng sĩ của đại doanh thành bắc yêu cầu rượu có nồng độ cao, mà không phải rượu nhạt bình thường."

Rượu đối với các tướng sĩ không phải chỉ là có tác dụng xua đuổi khí lạnh, mà sẽ còn dùng để xử lý miệng vết thương, cho dù là hắn, cũng không có khả năng dễ dàng thay đổi những cái vốn có, trừ phi, Khương Bảo Châu có thể làm được như hứa hẹn.

Hơn thế nữa, biên thành quá lạnh, nên có rất ít xưởng ủ rượu, các tướng sĩ đều chọn mua ở những thành trì xung quanh đây. Nếu một khi biên thành có thương hộ bán rượi thì chắc chắn bọn họ cũng sẽ ưu tiên suy xét mua ở ngay tại đây, dù sao thì như thế sẽ tiết kiệm được nhân lực cùng một khoản phí vận chuyển.

Bây giờ phương bắc xảy ra chiến tranh khiến cho giá lương thực tăng cao, giá rượu cũng theo đấy mà tăng lên, nhìn thì giống như đây không phải là thời điểm tốt để nhập hàng nhưng thật ra chỉ cần cẩn thận tính toán kỹ lưỡng một chút thì việc mở xưởng ủ rượu sẽ có tiền lời rất cao.

Thẩm Hoài Dung thấy trong phòng của Khương Bảo Châu có bàn tính, tính qua một lúc rồi đưa ra một con số.

"Thẩm đại nhân, ngài là người đọc sách, không nghĩ tới còn tinh thông việc của thương nhân."

Khương Bảo Châu chỉ mới có ý tưởng sơ bộ mà Thẩm Hoài Dung đã tính xong hết chi phí nguyên vật liệu và chi phí sản xuất một lần, hơn nữa còn đưa ra kết luận rằng chỉ phí đó sẽ giao động không quá một phần mười.

"Chỉ là ta không có hứng thú."

Không có hứng thứ đối với việc làm ăn buôn bán nhưng không có nghĩa là không hiểu biết.

Vẻ mặt Thẩm Hoài Dung thong thả thoải mái, Khương Bảo Châu ngửa mặt lên trời thở dài, nàng cảm thấy hình tượng của Thẩm đại nhân trong lòng nàng dường như lại cao lớn hơn một chút.

"Vậy à, so với trước đây thì cao hơn bao nhiêu?"

Thẩm Hoài Dung ăn uống no say, lại có Khương Bảo Châu làm bạn nên thoải mái cười đùa trêu chọc nói.

"Trước đây trong lòng ta thì ngài cao như xà nhà, hiện tại thì đã cao vượt nóc nhà rồi” Sự hiểu biết về Thẩm Hoài Dung không ngừng được gia tăng, Khương Bảo Châu không nhịn được mà than thở, nếu mà ở hiện tại thì Thẩm đại nhân cũng là con nhà người ta.
Bình Luận (0)
Comment