Tác Giả:
Trạng Thái:
Hoàn Thành
Lượt Xem:
1,878
Theo Dõi:
0
Bình Chọn:
0/5 - 0 Lượt
Bé gái mồ côi Khương Bảo Châu vất vả lắm mới thực hiện được việc tự do tài chính thì bỗng dưng nhận ra bản thân đã xuyên tới trên đoạn đầu đài, đao phủ đứng ở một bên đang mài đao soàn soạt, Khương Bảo Châu nhắm mắt giả bộ làm đà điểu, lại bị nam tử tự xưng là đại ca của nàng quấy rầy lặp đi lặp lại.
Đại ca: Tiểu muội, tỉnh đi, nên ăn cơm chặt đầu rồi!
Khương Bảo Châu: Ta cảm ơn huynh!
Cũng may tới thời khắc mấu chốt lại chỉ là sợ bóng sợ gió một hồi, sửa thành cả nhà lưu đày tới vùng phía bắc hoang dã.
Khương Bảo Châu mỉm cười bình tĩnh, mở đầu bất lợi cũng không sao, nàng có không gian vật tư trong người, tất cả mọi thứ như ăn, mặc, ở, đi lại đều có cả, nàng sẽ dẫn dắt cả nhà tạo ra một cuộc sống tốt đẹp ở trên mảnh đất hoang dã này!
Cha miệng tiện lại độc miệng, mẫu thân hiểu rõ lý lẽ, đại ca có tài học, nhị ca có vũ lực, cả nhà coi Khương Bảo Châu như trân châu bảo bối.
Cát Tường, Ngũ Bảo thò mặt vào: Chúng ta chính là một nhà hạnh phúc!
Chờ một chút, bóng trắng trộm cá cứng rắn muốn chen vào phá hỏng đội hình kia, ngươi đứng lại!