Chương 239: Nữ Nhi Vẫn Còn Nhỏ
Chương 239: Nữ Nhi Vẫn Còn NhỏChương 239: Nữ Nhi Vẫn Còn Nhỏ
"Nhưng, thật sự có thể thay đổi được sao?"
Tiểu Kiều có chút không tin, từ nhỏ đến lớn, nàng gần như chưa từng gầy đi.
Từ sau khi có tình cảm với Bạch Lạc Trần, nàng còn trộm ăn ba đậu.
Kết quả suýt chút nữa mất nước, bệnh nặng lại càng béo thêm.
Không có cách nào thay đổi dáng người, Tiểu Kiều chỉ có thể dựa vào da mặt dày, vây quanh ở bên cạnh Bạch Lạc Trần.
Ảo tưởng có một ngày Bạch Lạc Trần nguyện ý nhìn nàng một cái, nguyện ý cưới nàng.
Nàng nhớ lại những ngày tháng trước đây, quá hèn mọn.
"Có thể, tỷ tin tưởng ta." Khương Bảo Châu quyết định lên kế hoạch giảm cân cho Tiểu Kiều, tổng cộng có ba giai đoạn.
Mỗi giai đoạn có thời gian một tháng.
Trong không gian có thực đơn, không cần chịu đói, phối hợp thêm vận động là có thể có hiệu quả.
Ba tháng, tuyệt đối có thể khiến Tiểu Kiều im lặng mà kinh diễm mọi người.
"Một lời đã định."
Tiểu Kiều cùng Khương Bảo Châu ngoéo tay, nếu như có thể thành công thì nàng phải chuẩn bị một phần quà cảm ơn thật lớn cho Khương Bảo Châu.
Chỉ cần nàng biến gầy, biến xinh đẹp thì trước tiên phải từ hôn, Bạch Lạc Trần, ai thèm hiếm lạt
Đêm giao thừa ngày 30, trời còn chưa sáng mà Khương Bảo Châu đã bị tiếng pháo trúc đánh thức. Chờ đến khi nàng tỉnh dậy rời giường, Tiểu Hỉ cùng Khương ma ma đã làm xong cơm sáng.
Sau khi ăn sáng xong thì thời tiết còn tính không tồi.
Khương Bát Đấu chuyển cái bàn trong thư phòng đến sân sau, cả nhà vây xem ông ấy viết câu đối xuân.
"Cha, có thể viết thêm hai bản được không?"
Khương Bát Đấu đồng ý, liền mạch lưu loát như nước chảy mây trôi, trong đó còn mang theo một loại khí thế không giận tự Uy.
Lúc trước quên mất chuyện này, nếu biết rằng chữ của cha tốt như vậy thì nàng phải nên cân nhắc bán câu đối xuân mới đúng.
Năm trước, câu đối xuân thực sự là mặt hàng khan hiếm, từng nhà đều cần. Hầu hết câu đối xuân ở chợ đều là gà mờ, so với Khương Bát Đấu là sẽ bị đè bẹp ngay lập tức
"Được."
Nữ nhi đã lên tiếng, Khương Bát Đấu tất nhiên là đồng ý.
Nhớ năm đó, bản vẽ của ông ấy còn được Hoàng Thượng khen ngợi, hiện tại thứ hiếm lạ như vậy lại muốn treo ở trên cửa nhà bá tánh bình thường.
Khương Bát Đấu còn chưa viết xong thì Khương Tu Văn đã dẫn theo bao lớn bao nhỏ về nhà, phía sau còn đi theo Thẩm Hoài Dung cùng gã sai vặt Thanh Y.
"Thẩm đại nhân!"
Khương Bảo Châu cười tủm tỉm đi lên chào hỏi: "Năm mới vui vẻ!"
"Năm mới vui vẻ."
Thẩm Hoài Dung tương đối hướng nội, nhàn nhạt đáp lại. Nhưng khóe miệng của hắn hơi cong lên, có thể nhìn ra tâm tình rất tốt.
Thanh Y quan sát hai người, trong lòng cân nhắc, vốn dĩ công tử nhà hắn còn có thể tới sớm hơn một chút, nhưng vì gắn hồng ngọc cho vòng tay vàng nên họ đành phải chậm trễ một chút thời gian.
Đến nỗi vàng từ đâu ra, vậy thì phải cảm ơn tiểu Vệ đại nhân đã ủng hộ.
Công tử nhà hắn lại lừa dối tiểu Vệ đại nhân!
"Thẩm đại nhân, phòng ta còn chưa dán câu đối xuân, không bằng huynh giúp ta viết một bộ, được không?”
Chữ cuồng thảo nhìn rất có nội tình, nhưng Khương Bảo Châu lại không thích.
Chữ viết của Thẩm Hoài Dung nhẹ nhàng uyển chuyển, chỉ cần Khương Bảo Châu ra cửa là có thể nhìn thấy chữ của Thẩm đại nhân. "Được."
Sau khi chào hỏi mọi người trong Khương gia, Thẩm Hoài Dung đi theo Khương Bảo Châu vào nhà.
Khương Bát Đấu lắc lắc cổ tay, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
"Vì sao Thẩm đại nhân lại đến phòng Bảo Châu?"
Trước mắt bao người, một nam tử tiến vào khuê phòng nữ tử, việc này quả thật là không đem trưởng bối trong nhà đặt vào mắt.
"Lão gia, Bảo Châu nhờ Thẩm đại nhân viết chữ, hôm nay trời lạnh, tất nhiên phải vào phòng viết."
Văn thị trợ giúp nữ nhi che lấp, có một số lời bà không thể nói.
Lúc trước Văn thị tìm Khương Bát Đấu dò hỏi, kết quả Khương Bát Đấu một mực chắc chắn sẽ không có nam tử như vậy. Không có nam tử nào chủ động đưa toàn bộ gia sản cho nữ tử cả, thật là ngốc nghếch.
Văn thị không mở miệng được, đồ ngốc trong miệng Khương Bát Đấu chính là Thẩm đại nhân.
"Viết ở trong sân, làm mọi người xem không phải càng tốt sao?"
Khương Bát Đấu vẫn có chút không muốn, nữ nhi còn nhỏ, không ai được cướp đi.