Chương 280: Lại Bị Ngài Nói Trúng Rồi
Chương 280: Lại Bị Ngài Nói Trúng RồiChương 280: Lại Bị Ngài Nói Trúng Rồi
"Hai người các ngươi vẫn còn nhớ kỹ ký ức về ánh trăng như vậy, vậy thì bản quan suy đoán, có phải là đã vào trong phòng của Tạ tiểu thư hay không?”
Xem ánh trăng vào khoảng giờ Tý, vào thời gian đó thì không hề sai.
Đào Hồng cùng Lục Liễu kinh ngạc há miệng, hai người không nghĩ tới, sơ hở lại xuất hiện trên trăng khuyết hình bán nguyệt.
"Đại nhân, đúng thật là nô tỳ cùng Lục Liễu đã nói dối."
Đào Hồng hít sâu một hơi, ngụy biện nói: "Ngày ấy nghe thấy động tĩnh thì nô tỳ cùng Lục Liễu đã vào trong phòng tiểu thư điều tra, phát hiện tiểu thư đã..."
Tiểu thư không còn, tất nhiên hai người bọn họ sẽ phải gánh vác hậu quả.
Đào Hồng cùng Lục Liễu rất hoảng loạn, chỉ đành phải thương nghị đối sách để khiến bản thân được loại bỏ hiểm nghi.
Nếu không thì sẽ chứng tỏ hai người bọn họ có liên quan đến cái chết của tiểu thư!
"Đại nhân, dựa theo ngài dặn dò, điều tra nhà cũ của Tạ gia, quả nhiên phát hiện vật không giống bình thường."
Sư gia điều tra trọng điểm nhà ở của Đào Hồng cùng Lục Liễu đã tìm được gói thuốc ở ngăn bí mật cạnh mép giường.
"Là dược gì?"
Khương Bát Đấu hỏi: 'Có phải là dương kim hoa không?”
"Lại bị ngài đoán trúng rồi!"
Sư gia giơ ngón tay cái lên, kêu lên thần kỳ. "Ngài hoài nghỉ việc Tạ tiểu thư trúng tà là do người tạo thành?"
Bỗng nhiên sư gia phát hiện ra ông ấy không nên nghĩ xa như vậy.
"Dương kim hoa là một loại dược liệu, có thể trị liệu bệnh suyễn ho khan, nhưng nếu mà dùng quá liều thì sẽ có độc."
Không chỉ có độc, còn đi không nổi, sau đó xuất hiện ảo giác, rồi xuất hiện di chứng ngất lịm.
"Nhìn gói thuốc này, xem ra là có người xuống tay với Tạ tiểu thư."
Những chuyện dơ bẩn ngươi lừa ta gạt ở nhà cao cửa rộng, Khương Bát Đấu rất rõ ràng.
"Lang trung đi theo một chuyến đã phát hiện dược dương kim hoa còn sót lại ở trong chậu hoa trong phòng Tạ tiểu thư."
Sư gia lại đưa lên một tin tức lớn.
"Thì ra là thế." Hơn phân nửa là bởi vì nha hoàn hạ độc bị Tạ tiểu thư phát hiện, tìm hai nha hoàn tra hỏi, vì thế nha hoàn đã nổi lên tâm tư giết người diệt khẩu.
"Còn có một bao này, bên trong có một chiếc áo khoác nhiễm máu."
Bộ khoái đưa vật chứng lên, cái này đã khiến Đào Hồng trợn tròn mắt.
Cái áo khoác nhiễm máu này bọn họ cầm vào trong phòng bếp, đáng lẽ phải bị thiêu hủy rồi mới đúng chứ!
Chẳng lẽ bà tử trong phòng bếp bằng mặt không bằng lòng?
Hai người khiếp sợ nhìn nhau, Đào Hồng cắn môi nói: "Không sai, đại nhân, là nô tỷ giết tiểu thư."
Áo khoác là của nàng ta, nàng ta không thể không thừa nhận.
"Trước ngực có vết máu phun tung †oé, xem ra ngươi là người rút đao kia." Khương Bát Đấu cẩn thận quan sát vết máu, sau một lúc lâu, hỏi: "Vì sao ngươi làm như vậy?"
"Tạ Hân Lan nhục mạ nô tỳ."
Cuối cùng đã mất.
Giết người thì đền mạng, chắc chắn sẽ phải có người gánh trách nhiệm.
Rõ ràng bọn họ đã thương lượng tốt với mọi người, kết quả, Đào Hồng lại bị bà tử trong phòng bếp bán đứng.
Chuyện tới hiện giờ, nàng ta cần phải đứng ra nhận trách nhiệm.
Đào Hồng thẳng thắn thừa nhận, lộ ra vẻ mặt có biểu cảm phần hận.
"Năm nay Tạ Hân Lan mười tám, chắc là đã có hôn phối rồi chứ?"
Ngoài dự đoán, Khương Bát Đấu không hề truy vấn động cơ của Đào Hồng, mà là hỏi sang chuyện khác. Vừa rồi, sư gia báo cho ông bối cảnh của Tạ gia, cha của Tạ Hân Lan có tên là Tạ Tốn, huynh trưởng là Tạ Thu làm quan ở kinh thành.
Thật là quá tình cờ, Tạ Thu là đối thủ một mất một còn của Khương Bát Đấu.
Làm ngự sử cả ngày tìm tật xấu của người khác, Khương Bát Đấu có biết một vài bí ẩn của Tạ gia.
Mẫu thân của Tạ Hân Lan chết sớm, Tạ Tốn lại cưới một người vợ kế xinh đẹp, sinh nữ nhi Tạ Hân Vũ, chỉ nhỏ hơn Tạ Hân Lan hai tuổi.
Nghe nói, lúc mẹ ruột Tạ Hân Lan còn sống đã định cho nàng ta một mối hôn nhân trèo cao.
Giữa tháng bảy của năm trước, Tạ Hân Lan đột nhiên điên khùng, việc hôn nhân cứ thế rơi xuống trên đầu nữ nhi của vợ kế Tạ Hân Vũ. Tỷ muội gả thay, trong chuyện này chẳng lẽ không có ẩn tình gì?
Khương Bát Đấu muốn đào sâu hơn, muốn đào ra hung thủ phía sau màn.