Xuyên Thành Con Tội Thần Chịu Lưu Đày: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 298 - Chương 298: Người Tạ Gia Tới

Chương 298: Người Tạ Gia Tới Chương 298: Người Tạ Gia TớiChương 298: Người Tạ Gia Tới

"Tiểu sư muội, muội không hiểu đâu."

Đối với người nghèo khổ thì mạng người như cỏ rác.

Nếu họ có thể gặp được thanh thiên Đại lão gia luôn làm chủ cho bá tánh, không sợ quyền quý, cho đi tất cả mà bất chấp mọi thứ như vậy là rất hiếm có.

Khương Bác Đấu chỉ cần cẩn thận làm đúng bổn phận quan chức của mình.

Thì đối với bá tánh, điều này không chỉ mang đến cho bọn họ sự cảm động, mà còn là hy vọng.

"Sẽ có một ngày điều tra ra được manh mối"

Khương Bảo Châu cảm thán, nàng cảm thấy Ngô Thông nói rất có lý.

Ngày đại hỉ không nên đề cập đến vụ án làm gì.

Khương Bảo Châu lấy bánh cưới từ trong rổ nhỏ ra, nàng phát cho Bàn Nha và những người khác.

"Tiểu Kiều tỷ tỷ, cho tỷ."

Khương Bảo Châu mở túi giấy dầu ra, bên trong là bánh đậu xanh mà nàng đã chuẩn bị cho Tiểu Kiều.

Khoảng thời gian này, Tiểu Kiều đã đi theo Bạch Lạc Trần trở về Bạch phủ.

Nàng cũng thường cho nha hoàn mang đồ ăn đến cho Khương Bảo Châu, nhưng không xuất hiện.

Hôm nay gặp lại thì thấy Tiểu Kiều đã gầy một vòng lớn.

"Cảm ơn muội, Bảo Châu."

Khác với sự tự tỉ lúc trước, Tiểu Kiều đã trở về dáng vẻ đầy tự tin.

Nàng gần đây không để ý đến Bạch Lạc Trần, cũng đã viết thư gửi vê nhà báo cho cha mẹ biết chuyện mình chủ động từ hôn.

Thay đổi chính mình, không phải chỉ vì trả thù Bạch Lạc Trần, mà nàng còn muốn mình trở nên tốt hơn.

"Tỷ khách sáo với ta làm gì."

Xe ngựa đón dâu đi ngang qua ngã tư đường, Khương Bảo Châu học theo các bá tánh cùng vỗ tay ồn ào.

"Quá nhạt nhếo rồi."

Cho dù có náo nhiệt thì cũng không đủ kích thích.

Ngô Thông nhận xét.

"Đợi đến lúc cưỡng hôn thì sẽ kích thích ngay!"

Đón dâu chỉ cần vui mừng là đủ rồi, cần kích thích để làm gì.

Chẳng lẽ gọi tân lang và tân nương tử ra ngoài để biểu diễn xiếc ảo thuật?

Khương Bảo Châu liếc Ngô Thông một cái đây khinh bỉ, sư huynh nàng đã bị những thoại bản làm độc hại.

Chuyện hôn sự được tiến hành vô cùng thuận lợi.

Khương Tu Văn đưa Giả Minh Nguyệt đi vào Khương gia, bái thiên địa, bái cao đường.

Sau đó phu thê giao bái.

"Bộp!

Khương Tu Văn vì quá căng thẳng mà đụng vào đầu Giả Minh Nguyệt.

"Ha hai"

Khương Bát Đấu ôm tâm tư xem kịch vui, nhịn không được mà bật cười thành tiếng.

Bên trong sảnh tân hôn, không ai dám nói cười. Khương Bát Đấu vội kiềm chế biểu cảm của mình, ông đang muốn nói vài lời cổ vũ con dâu trưởng.

"Lão gia, phu nhân, có người của nhà họ Tạ đến chúc mừng."

Phùng Đại Xuân vừa nghe nói là người của nhà họ Tạ đến thì đã cảm thấy đau đầu.

Lại đến, khách không mời mà đến, còn là đến chúc mừng.

"Là ai của nhà họ Tạ đến?"

Sắc mặt Khương Bát Đấu không đổi, giọng điệu nghiêm túc hơn vài phần.

"Là Tạ tiểu thư."

Đối phương mang theo lễ vật, bọn họ cũng không thể để người ta đứng ở ngoài cửa.

Khương gia cùng Tạ gia chắc chắn không có điểm giao nhau nào. Giả Minh Nguyệt bất ngờ một lát, nàng nói: "Con với Tạ Hân Vũ có từng gặp nhau một lần."

Chuyện này thì cũng không có gì để nói.

Giả Minh Nguyệt sinh ra đã có một vết bớt lớn trên mặt, trông vô cùng xấu xí.

Người nhà họ Giả đã luôn cho người hỏi thăm các phương thuốc gia truyền để xóa vết bớt.

Có một năm, Tiểu Tạ phu nhân có đến biên thành, quản gia nhà họ Giả cũng vừa vặn quen biết với bà tử nhà họ Tạ

Dưới sự dẫn dắt của họ đã tìm được thầy lang trị liệu vết bớt.

"Nhà họ Giả đã tiêu tốn vạn lượng bạc."

Trong đó, phí khám bệnh chắc chắn không đắt như vậy, hơn nữa còn có một khoản chảy vào túi tiền của nhà họ Tạ. Chẳng khác nào Tạ gia đã lợi dụng các mối quan hệ của họ để trở thành người trung gian.

Sau khi thanh toán tiền, hai bên cũng không còn qua lại nữa.

"Minh Nguyệt, không phải lỗi của con."

Tiểu Tạ phu nhân đang bị trông chừng ở nha môn, Tạ Hân Vũ đến cửa dưới ánh mắt của nhiều người.

Tóm lại, chồn tới chúc tết gà thì cứ đề phòng với lòng tốt này là được.

"Cho dù thế nào, Tạ gia cũng chưa bị tổn thất gì"

Lợi dụng ngày đại hỉ để đến cửa, làm Khương gia thấy khó chịu, như có một vật kẹt ở cổ họng.

Nhỡ may lại khiến người dân hiểu làm là Khương gia và Tạ Gia có qua lại, phá án chỉ là giả vờ ra vẻ.
Bình Luận (0)
Comment