Xuyên Thành Con Tội Thần Chịu Lưu Đày: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 274 - Chương 274: Tới Hiện Trường Vụ Án

Chương 274: Tới Hiện Trường Vụ Án Chương 274: Tới Hiện Trường Vụ ÁnChương 274: Tới Hiện Trường Vụ Án

"Khương đại nhân."

Thẩm Hoài Dung nhìn về phía Khương Bảo Châu, dứt khoát nói.

"Cha ta?”

Ban đầu Khương Bảo Châu hoàn toàn không phản ứng kịp, còn tưởng là đại ca Khương Tu Văn của nàng.

Trước khi cha nàng làm ngự sử thì ông đã từng đã làm tri phủ, nghe nói danh tiếng cũng rất tốt.

"Khương bá phụ sẽ đồng ý sao?"

Nguyễn Miên Miên không chắc, tạm thời không nói thân phận của Khương Bát Đấu khá mẫn cảm, người ta đã từng là quan to nhất phẩm, chắc là chướng mắt chút việc nhỏ này. "Mạng người là quan trọng nhất, đây không phải là việc nhỏ."

Khương Bảo Châu có lòng kính sợ với mấy thứ quỷ thần linh tỉnh này, nhưng không tin quỷ sẽ giết người.

Nếu không, chẳng phải có rất nhiều kẻ ác đã sớm chết hết rồi hay sao.

"Ta đi thuyết phục cha ta."

Ở biên thành, ngoài cha nàng ra thì không còn ai có thể đảm nhiệm.

"Đa tạ Khương tiểu thư."

Sư gia đi theo Khương Bảo Châu về Khương gia, trên đường nói chút việc vặt về Tạ gia.

"Vị Tạ tiểu thư này cũng không phải nữ nhi nhà nghèo bình thường."

Tạ gia là thế gia đại tộc, cha của Tạ tiểu thư cũng là một quan tứ phẩm.

"Giữa tháng bảy năm ngoái, Tạ tiểu thư đột nhiên trúng tà."

Sau đó cả người mơ mơ màng màng, ăn nói bậy bạ.

Cha mẹ nàng ta không có cách nào, chỉ phải đưa người đến tổ trạch ở nông thôn biên thành phương bắc.

Căn cứ theo lời nói cả hạ nhân Tạ phủ là Tạ gia đã nghĩ hết tất cả mọi cách có thể nghĩ đến, nhưng không có tác dụng.

Mời đại sự cúng, uống nước phù chú, bái Bồ Tát, đốt tiền giấy.

Vẫn không thấy Tạ tiểu thư chuyển biến tốt đẹp, ngược lại còn càng ngày càng nghiêm trọng hơn, người cũng gầy thành da bọc xương.

"Nha hoàn trong phủ nói, mấy ngày trước đây, Tạ tiểu thư đã có cảm ứng, luôn nói quỷ hồn tới lấy mạng nàng ta."

Bảy ngày sau, vào nửa đêm, Tạ tiểu thư bị đâm một đao vào bụng, chết thảm. Nghe nói ban đêm không ai phát hiện, sáng sớm ngày hôm sau mới bị nha hoàn bà tử phát hiện rồi báo quan.

Sau đó, lời đồn lệ quỷ giết người được lan truyền nhanh chóng.

Chưa tròn một ngày, hầu như tất cả người ở biên thành đều biết.

Khương Bảo Châu về đến Khương gia đã là đêm khuya.

Khương Bát Đấu và Văn thị không có tâm trạng đi ngủ, hai người đang ở thư phòng tiền viện chờ tin tức.

Nghe nói Nguyễn tri phủ không có nguy hiểm đến tánh mạng thì hai người mới yên lòng hơn đôi chút.

"Đại nhân nhà ta hôn mê, án mạng lại không thể trì hoãn, không biết có thể mời ngài rời núi xử án hay không?”

Sư gia vừa mở miệng đã bị Khương Bát Đấu từ chối. Thân phận hiện tại của ông là tội thân, cho dù có lòng muốn giúp đỡ cũng là lòng có dư mà không đủ sức lực.

Sư gia gấp đến độ đầu chảy đây mồ hôi, ông ấy nhìn về phía Khương Bảo Châu.

"Cha, ngài coi như giúp Nguyễn bá phụ một phen đi."

Đưa than ngày tuyết, giúp Nguyễn gia cũng là giúp nhị ca Khương Tu Võ nâng cao ấn tượng.

Còn nữa, về vụ án này, những lời đồn đãi vớ vẩn trong biên thành càng nói càng quá mức, Khương Bảo Châu cũng muốn biết chân tướng.

"Cũng không phải để ngài thay thế vị trí của Nguyễn bá phụ, chỉ là đi điều tra một chút mà thôi."

Một lúc lâu sau, cuối cùng Khương Bát Đấu cũng gật đầu đồng ý.

Thăng đường thẩm án, ông sẽ ngồi ở dưới sảnh.

Vụ án này được giải quyết cũng không cân cảm ơn ông.

"Cảm ơn ngài."

Sư gia liên tục nói vâng, ông ấy hiểu quy củ.

Tính thời gian, Tạ tiểu thư đã chết được một ngày.

Người còn ở Tạ gia, chưa được đưa đến nha môn.

"Có quan sai trông giữ hiện trường vụ án, hay là ngài đi xem một chút trước?"

Đúng vậy, quá trễ không tiện quấy rầy, chỉ là trời sáng phải thăng đường, thời gian gấp rút.

Nếu không phải vì quá mức sốt ruột thì sư gia cũng không đến Khương gia vào. nửa đêm.

"Đi thôi." Vết thương trên chân Khương Bát Đấu đã khôi phục, ông lên xe ngựa, hai người đi thẳng đến nhà cũ Tạ gia.

"Sau khi đại nhân rời đi, không có người vào lại chứ?"

Sư gia hỏi quan sai canh giữ, chờ trời sáng, xác chết sẽ được chuyển đến nha môn.

"Không có ai."

Bọn họ có tổng cộng ba người thay phiên nhau canh giữ, bảo đảm cửa trước cửa sau đều có người canh gác.

Hạ nhân Tạ gia đều cho rằng trong nhà có lệ quỷ, sợ tới mức run bần bật, không có ai đi lung tung.
Bình Luận (0)
Comment