Xuyên Thành Con Tội Thần Chịu Lưu Đày: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 308 - Chương 308: Bàn Chuyện Hợp Tác Ở Hoa Lâu

Chương 308: Bàn Chuyện Hợp Tác Ở Hoa Lâu Chương 308: Bàn Chuyện Hợp Tác Ở Hoa LâuChương 308: Bàn Chuyện Hợp Tác Ở Hoa Lâu

Mười lăm phút sau, Khương Bảo Châu nhìn thấy tú bà hoa lâu.

Tú bà khác với suy nghĩ của nàng, không phải là một người hoa hòe lộng lẫy, trang điểm sặc sỡ.

"Tiểu nha đầu, sao lại ngẩn ra vậy?"

Nghe nói có người muốn tìm bà ta nói chuyện làm ăn, Phương ma ma cảm thấy hứng thú.

Bà ta tới đây để xem tiểu nha đầu, đến nỗi làm ăn ... Bà ta kinh doanh da thịt, chút việc nhỏ không có gì đáng nói.

"Phương ma ma, ta muốn tìm bà bàn bạc chuyện kinh doanh son phấn."

Khương Bảo Châu đi thẳng vào vấn đề. Thẩm Hoài Dung không ở trong phòng, sau khi bớt sự e thẹn ngượng ngùng, Khương Bảo Châu có vẻ rất giỏi giang.

"Cũng khá mới mẻ."

Các cô nương trong hoa lâu cũng không thiếu son phấn. Cô nương dưới trướng bà ta đều dùng loại tốt nhất.

"Toàn bộ chỗ này."

Khương Bảo Châu lấy ra một thỏi son môi thủ công từ trong không gian, đưa cho Phương ma ma nhìn xem.

Có hơn một trăm màu sắc, nhưng nàng chỉ lấy ra mười loại.

"Bà xem, son môi rất tinh xảo, hơn nữa sẽ không dính vào ly."

Bản thân Khương Bảo Châu tự làm thí nghiệm, không chỉ có như vậy, còn có thể vặn lên vặn xuống.

Có thể mang theo bên cạnh khi muốn trang điểm lại.

Ngoài ra, nàng còn có chuốt lông mị, phấn phủ mịn và kem che khuyết điểm.

"Có thể che vết lấm tấm trên mặt được không?" Phương ma ma không tin tưởng lắm.

Son phấn mà các cô nương dùng tuy rằng rất trắng, nhưng bên trong lại có bột chì.

Dùng lâu rồi thì trên mặt khó tránh khỏi có những đốm lấm tấm.

Đối với nữ tử hoa lâu thì một chút tỳ vết đều là điểm chí mạng.

"Có thể."

Che lấm tấm tính là gì, ngay cả nốt ruồi đều có thể che được.

"Nếu Phương ma ma không tin, liền tìm người tới dùng thử đi”

Cửa hàng của Khương Bảo Châu còn chưa mở cửa, giai đoạn trước cần đầu tư không nhỏ, hơn nữa còn có cửa hàng ủ rượu.

Những ngày qua đều là thu không đủ chỉ.

Ban đầu, nàng vẫn luôn vắt hết đầu óc vì chuyện buôn bán son môi. Cho đến khi bị Tạ Hân Vũ lừa đến hoa lâu thì Khương Bảo Châu mới có ý tưởng.

"Được."

Nếu thật sự dùng được thì tiền không là vấn đề.

Thủ hạ của Phương ma ma không chỉ có một hoa lâu, ở thành bên và những thành trì xung quanh cũng đều có tỷ muội tốt.

Phương ma ma sai người tìm được một người mặt đây đốm lấm tấm.

Khương Bảo Châu cũng không coi khinh đối phương, mà là tự mình trang điểm cho hoa nương.

"Bôi che khuyết điểm cũng là một quá trình."

Khương Bảo Châu kiên nhẫn giải thích, mười lăm phút sau, hoa nương soi gương, thiếu chút nữa đã hét to ra tiếng.

"A, quá xinh đẹp rồi?"

Đốm lấm tấm trên mặt đã không thấy, lớp trang điểm có dính nước cũng không bị trôi.

Chẳng sợ phải dùng dầu tẩy trang chuyên dụng để tẩy thì Phương ma ma cùng hoa nương vẫn kinh ngạc cảm thán.

"Khương tiểu thư, chúng ta nói bàn chuyện làm ăn đi."

Khác với sự khinh thường lúc trước, Phương ma ma thay đổi sắc mặt.

Thứ quan trọng không phải thủ pháp của Khương Bảo Châu. Cô nương trong Mãn Đình Phương tùy tiện chọn lựa một người đều có bản lĩnh rất mạnh.

Nhưng loại phấn thường dùng không tốt, chỉ có thể bôi hết lớp này đến lớp khác để che.

Sau một đêm đã dùng rất nhiều.

"Vậy thì phải xem nhu cầu của Phương ma ma."

Có sữa dưỡng ẩm chăm sóc cơ bản, dầu tẩy trang làm sạch.

Còn có phấn nền, che khuyết điểm, phấn phủ, son môi và phấn mắt, cái gì cần có đều có.

"Trên thị trường, son phấn tốt một chút khoảng hai lượng bạc."

Son phấn hai lượng bạc, Khương Bảo Châu có mua một hộp.

Bôi hết mặt thì chỉ dùng nhiều nhất được nửa tháng. Ở Mãn Đình Phương, trừ phi là hoa nương có danh tiếng, nếu không đều không nỡ dùng.

"Nói giá đi”

Số lượng khác nhau có giá khác nhau, Phương ma ma đương nhiên biết đạo lý này. Bà ta nhìn thấy đồ vật Khương Bảo Châu mang ra liền có một cái ý tưởng.

"Tiểu nha đầu, ngươi có thể bán rẻ cho ta một chút được không?"

Đặc biệt là kem che khuyết điểm, Phương ma ma coi trọng nó nhất.

Bà ta muốn mua số lượng lớn, rồi sau đó đi xung quanh một chuyến. Chỉ cần tỷ muội của bà ta nhìn thấy thì tuyệt đối sẽ xem như có được bảo bối.

Phương ma ma không muốn bỏ lỡ cơ hội kiếm tiền tốt như vậy.
Bình Luận (0)
Comment