Xuyên Thành Con Tội Thần Chịu Lưu Đày: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 335 - Chương 335: Khâu Miệng Vết Thương

Chương 335: Khâu Miệng Vết Thương Chương 335: Khâu Miệng Vết ThươngChương 335: Khâu Miệng Vết Thương

"Thẩm đại nhân ở trên xe ngựa, bị con thu vào trong không gian?"

Đầu tiên Văn thị bị chấn kinh, sau đó lại nói: "Chẳng lẽ thích khách là Thẩm đại nhân?”

Nếu là thật thì đây chính là tội lớn liên lụy tới chín tộc.

"Bảo Châu, con có tính toán gì không?"

Trước khi mọi chuyện được điều tra rõ ràng thì Văn thị không thể dễ dàng đưa ra kết luận.

"Nương, không phải là Thẩm đại nhân."

Khương Bảo Châu có thể khẳng định điều này. Thẩm Hoài Dung làm việc không hề ướt át bẩn thỉu, hơn nữa rất ít xảy ra sai lâm.

Lần này hắc y nhân lui tới, cảm giác như muốn dựa vào vận khí để thành công nhiều hơn.

Bởi vì địa điểm ám sát ở chùa Hộ Quốc thì Ngự lâm quân cùng hộ vệ sẽ không có chuẩn bị tâm lý.

"Mặc kệ như thế nào, cứu người mới là quan trọng nhất.

Văn thị thở dài, lòng có nghỉ ngờ.

Hoàng thượng hạ chỉ muốn tìm thích khách có vết chương bị đao chém ở phía sau lưng.

Nếu bọn họ đi ra ngoài mời đại phu thì có thể sẽ bị bại lộ.

Nếu có người hãm hại Thẩm Hoài Dung thì nhà bọn họ cũng sẽ bị liên lụy.

"Nương, không thể tìm đại phu” Khương Bảo Châu cũng rất đau đầu, cho nên nàng định tự làm.

Nàng cắt quần áo ở phía sau lưng của Thẩm Hoài Dung ra, lộ ra vết thương của hắn.

Miệng vết thương đã bị mồ hôi ngâm đến trắng bệch, sâu tới mức có thể nhìn thấy xương.

Văn thị hít hà một hơi.

Vết thương nghiêm trọng như thế, hai mẹ con bọn họ không thể xử lý tốt được.

"Nương, để con làm thử trước”

Khương Bảo Châu làm theo video dạy học, nàng rửa sạch miệng vết thương, cầm máu tiêu độc.

Bước cuối cùng là khâu lại.

Nàng cho rằng mười lăm phút là có thể hoàn thành, nhưng cuối cùng cũng phải mất nửa canh giờ mới xong.

Áo của Khương Bảo Châu bị mồ hôi làm sũng nước, thân mình nàng thoát lực dựa vào ghế thở hổn hển.

Thấy tình huống của Thẩm Hoài Dung tạm thời ổn định lại, hai mẹ con liền ra không gian.

"Tiểu thư, nội thành và ngoại thành đều cấm đi lại ban đêm."

Bất cứ ai cũng không được lên phố, cần phải ở lại trong nhà chờ đợi điều tra.

"Ngự lâm quân đã bắt đầu ra tay"

Tiểu Kết Tử ra cửa tìm hiểu tin tức, ngửi được hơi thở không giống bình thường.

"Chúng ta đâu có chứa chấp thích khách, ngươi sợ cái gì?"

Khương Bảo Châu rửa mặt, tỏ vẻ rất là trấn định. "Tiểu thư, gã sai vặt bên người Thẩm đại nhân là Thanh Y cầu kiến”

Thanh Y đi cửa nách, nên bị Đậu Hoa, nha hoàn của Tiểu Điệp nhìn thấy.

"Dẫn tới phòng bếp đi"

Khương Bảo Châu đang ở trong phòng bếp để nấu canh bổ máu, nàng vuốt ve cằm, phỏng đoán ý đồ của Thanh Y.

"Khương tiểu thư, tiểu nhân có việc bẩm báo"

Sau khi Thanh Y nhìn thấy Khương Bảo Châu thì nông nóng nói.

Công tử nhà hắn nói chờ giải quyết xong chuyện ở Thẩm gia sẽ đi tìm Khương Bảo Châu.

Thanh Y lo lắng nên chạy đến Thẩm gia một chuyến, Thẩm gia lại nói Thẩm Hoài Dung chưa từng tới đó.

Cũng bởi vậy nên Thanh Y đã nhận ra được không thích hợp. "Tiểu nhân xác định là công tử đã đi tới Thẩm gia."

Thẩm gia nịnh bợ công tử nhà hẳn, muốn khôi phục sự vinh quang của Thẩm gia.

Hiện tại lại thề thốt phủ nhận, đúng là lật mặt nhanh như lật bánh tráng.

"Cho nên, ngươi hoài nghi Thẩm đại nhân bị Thẩm gia giam giữ?"

Khương Bảo Châu đưa cho Thanh Y một chén mì.

Thanh Y nói lời cảm ơn, ngồi xổm trên mặt đất ăn, hắn đói lắm rồi.

"Tối hôm qua sau khi ta rời đi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Cái này..."

Thanh Y rối rắm, đây là chuyện riêng của công tử.

Nhưng mà Khương tiểu thư không phải người ngoài, chắc là hẳn nói cũng không sao.

"Thẩm phu nhân nói có thể để công tử được tự do, cắt đứt quan hệ mẹ con"

Nhưng điều kiện là Thẩm Hoài Dung cần một mình đi tới Thẩm gia.

"Thẩm phu nhân còn nói, trên người công tử chảy máu của bà ta nên cần phải trả lại”

Thanh Y làm hạ nhân, căn bản không ngăn cản được.

Hắn suy đoán khi công tử đến Thẩm gia cũng là bị lấy máu.

"Người đang ở chỗ ta"

Khương Bảo Châu nói xong thì Thanh Y liền nói ngay: "Vậy thì tiểu nhân liền an tâm rồi"

"Nhưng mà đã bị mất nửa cái mạng”

Còn không đợi Thanh Y thở phào nhẹ nhõm thì Khương Bảo Châu lại nói. Thanh Y thiếu chút nữa đã làm rơi chén đũa, thân sắc khẩn trương.
Bình Luận (0)
Comment