Xuyên Thành Con Tội Thần Chịu Lưu Đày: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 166 - Chương 166: Khương Đại Xuân

Chương 166: Khương Đại Xuân Chương 166: Khương Đại XuânChương 166: Khương Đại Xuân

Trong thư phòng, Phùng Đại Xuân đột nhiên ngẩng đầu lên, hỏi: "Đại nương Phùng gia, bà đến gặp tôi chỉ để nói chuyện này sao?"

Năm đó hắn bị đuổi ra khỏi nhà, mẹ hắn không để lại một đồng tiền nào cho hắn. Hiện tại thấy hắn sống tốt thì lại tới gây chuyện, đây là cố ý tới báo thù sao?

Phùng Đại Xuân đã bị trục xuất khỏi nhà, tên của hắn chỉ là một danh hiệu mà thôi, nếu chủ nhà muốn thì hắn sẽ đổi tên thành Khương Đại Xuân ngay lập tức.

"Việc này tuyệt đối không thể!"

Người của Phùng gia còn chưa kịp nói gì thì Khương Bát Đấu đã lập tức đứng dậy ngăn cản.

Phùng Đại Xuân thấy chủ nhà phản đối thì thất vọng gục đầu xuống. Hắn nghe nói hạ nhân được sủng ái đều sẽ theo họ của chủ nhà, hắn chỉ mới đi theo nhà chủ nhân mới không lâu nên chắc là không có được vinh dự này.

"Đại Xuân, ngươi đừng hiểu lầm."

Khương Bát Đấu đỏ mặt, ông mở miệng làm sáng tỏ: "Ngươi chính là người của Khương gia ta, họ gì cũng không quan trọng. Nếu ngươi cho rằng họ Khương tốt thì lão gia ta nguyện ý đặt cho ngươi một cái tên mới."

Cha Khương Bát Đấu bày tỏ quan điểm của mình, nhưng Khương Bảo Châu lại xem không hiểu, hỏi: "Nhị ca, tại sao Đại Xuân thúc không thể được gọi là Khương Đại Xuân?"

"Việc này..."

Mí mắt của Khương Tu Võ giật một cái, nhỏ giọng nói: "Tiểu muội, muội có điều không biết, Đại Xuân là tên của tổ phụ chúng ta” "Nhưng ta nhớ tổ phụ tên là Phụ Nhân đúng không?"

Chẳng trách cha Khương Bát Đấu lại ngăn cản, nếu Phùng Đại Xuân đổi tên thành Khương Đại Xuân, vậy thì chẳng khác nào để Khương Bát Đấu gọi hắn là cha, sai vai vế.

Khương Bảo Châu sẽ không nhớ nhầm tên của tổ phụ, trong ấn tượng của nàng, lúc còn sống, tổ phụ coi trọng quy củ nhất.

"Ta cũng biết một chút."

Khương Tu Võ giải thích những nghi ngờ của Khương Bảo Châu, thế hệ bắt đầu phất lên là từ thế hệ tổ phụ Khương gia

Tên của tổ phụ là Khương Đại Xuân, bởi vì khi còn bé bướng bỉnh, luôn trộm gà trộm chó nên có biệt danh là Nhị Cẩu Tử.

Sau khi thi đậu tú tài, tổ phụ cảm thấy cái tên Đại Xuân này quê mùa, không đủ cao thượng nên đổi tên thành Phụ Nhân. Lúc ấy, người trong thôn không biết, vân cứ gọi là Đại Xuân hoặc Nhị Cẩu Tử, cho đến khi Khương Đại Xuân thi đậu công danh mới khuyến khích tộc trưởng mở từ đường sửa lại gia phả.

Mấy năm trước, tổ phụ không về quê an táng, người làm bài vị không biết nghĩ như thế nào mà lại đổi về Khương Đại Xuân.

Vì thế, từ đường của Khương gia xảy ra chuyện ma quái, bài vị bị lật đổ nhiều lần.

"Ai bất cẩn như vậy, quan tài của tổ phụ cũng không khóa được!"

Khương Bảo Châu che mặt, nếu tổ phụ có chấp niệm với việc đổi tên như thế thì nên nhanh chóng sửa lại tên mới phải, chứ không phải đâm lao là phải theo lao.

Khương Tu Võ cảm thấy có thể chấp nhận được, nói: "Đại ca cũng nói như vậy."

Mấy năm trước, Khương Tu Văn về quê tế bái, bài vị của tổ phụ đã đổ một lần, lúc ấy trong phòng không có một chút gió nào, làm Khương Tu Văn sợ tới mức cả đêm không ngủ được.

"Đại ca còn nói, cha chúng ta miệng tiện đắc tội Hoàng Thượng, là tổ phụ làm pháp thuật, tới trả thù gia tộc Khương gia."

Khương Tu Võ giữ kín như bưng, có một số chuyện không phải có thể tùy tiện mang ra nói.

Khương Bảo Châu: "..."

Rõ ràng là cha tự làm bậy, lại đẩy cái nồi cho tổ phụ Khương Đại Xuân đã mất từ lâu, Khương Tu Văn không chỉ mê tín mà đầu óc còn không được tốt.

"Đúng vậy, ta nói với đại ca, tổ phụ làm quan nhiều năm, ước gì cha bình bộ thanh vân, sao lại có khả năng làm chuyện bất lợi với Khương gia?”

Khương gia thiếu chút nữa bị trảm cả nhà, lỡ như toàn bộ bị chém đầu thì vê sau ngay cả người dâng hương cũng không có.

Khương Tu Võ còn muốn tiếp tục đề tài này, nhưng lại bị Khương Bảo Châu cắt ngang, đối lập với đại ca nhị ca thì nàng còn tính là người tương đối bình thường.

Không nói nữa, trong lòng quá mệt mỏi.
Bình Luận (0)
Comment