Xuyên Thành Con Tội Thần Chịu Lưu Đày: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 283 - Chương 283: Bị Bắt

Chương 283: Bị Bắt Chương 283: Bị BắtChương 283: Bị Bắt

"Lúc ấy, nương của ta từng có nghỉ ngờ là đôi cẩu nam nữ này đã lén thông đồng ở bên nhau từ sớm."

Tiểu Tạ phu nhân vừa vào cửa đã sinh được một đôi long phượng thai.

Trong đó nữ nhi ít hơn Tạ Hân Lan chỉ khoảng hai tuổi là Tạ Hân Vũ.

"Ta nghe nương của ta nói, trên người Tạ Hân Lan có một mối nhân duyên”

Kết quả bởi vì mười năm tháng bảy của năm trước, Tạ Hân Lan đột nhiên điên khùng, việc hôn nhân này lập tức rơi xuống đầu Tạ Hân Vũ.

Hiện nay, Tạ Hân Lan đột nhiên chết thảm, lại tra ra là bị hạ dương kim hoa.

Sau lưng là ai làm chủ, cũng không thể đơn giản chỉ có nha hoàn như vậy được. "Tạ tiểu thư là người không tồi, nhưng mà tính tình quá mềm yếu."

Nguyễn Miên Miên là người lanh lẹ, có chuyện nói thẳng, nàng cùng Tạ Hân Lan hàm súc không phải người cùng thuyền.

Tuy rằng không làm được tỷ muội nhưng hai người cũng không trở mặt.

Theo như lời Đào Hồng là Tạ Hân Lan nhục mạ hạ nhân, chỉ là lời nói không có căn cứ.

"Sau khi nương của ta biết được Tạ tiểu thư không còn thì đã rất là đau lòng, cha ta lại ngã xuống từ trên ngựa..."

Nguyễn Miên Miên liên tục lắc đầu, nhà mình ốc còn không mang nổi mình ốc, vụ án chỉ có thể làm phiên Khương Bát Đấu hỗ trợ.

Dù sao thì cũng là cha chồng tương lai, Nguyễn Miên Miên cũng không biết như vậy là đúng hay sai. Dù sao thì đắc tội chính là người của Tạ gia.

"Nghe nói, Tiểu Tạ phu nhân có chút thủ đoạn, rất được Tạ Tốn yêu chiều”

Chuyện này, thật ra có thể chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có, để nha hoàn Đào Hồng nhận tội rồi kết án.

Nhưng mà như vậy thì có thật sự công bằng với Tạ Hân Lan?

"Nguyễn tỷ tỷ, nếu cha ta quyết định đào sâu thì chắc là cũng đã suy nghĩ cặn kế."

Khương Bảo Châu không cho rằng Khương Bát Đấu là người không biết suy nghĩ.

Ở trong triều nhiều năm, nếu không hiểu biết con đường làm quan thì người Khương gia đã sớm bị lưu đày rồi.

Vụ án thẩm tra một ngày, rất nhanh đã đến lúc mặt trời lặn, người Tạ gia không chịu khai ra chủ mưu.

Đặc biệt là Tạ quản sự, thái độ cực kỳ kiêu ngạo.

Khương Bảo Châu vẫn luôn phân thần, chờ nàng nghĩ đến phải đi tìm Thẩm Hoài Dung thì nghe nói hắn đã rời đi.

"Có phải Thẩm đại nhân cố ý trốn tránh ta phải không?"

Nghi ngờ của Khương Bảo Châu vừa mới ngoi đầu, lại bị chính nàng ấn trở về.

"Khương tiểu thư."

Thanh Y còn chưa rời đi, hắn nhặt lên hạt châu lưu li của Thẩm Hoài Dung bắn ra đang rơi ở trên công đường, đưa cho Khương Bảo Châu rồi nói: "Đây là thứ hiếm lạ mà công tử nhà ta nhận được, vì vậy muốn đưa cho ngài chơi”

Ở Đại Tề, công nghệ chế tác lưu li không đủ hoàn thiện, xem như là thứ tương đối hiếm lạ.

Thẩm Hoài Dung được tặng hạt châu lưu li, việc đầu tiên nghĩ đến chính là đưa cho Khương Bảo Châu.

Làm vòng cổ trang sức, hoặc là thưởng thức đều được.

"Thanh Y, mùng một tháng hai theo lịch nhà nông là đại ca ta sẽ đón dâu, Thẩm đại nhân sẽ đến chứ?"

Khương Bảo Châu chỉ muốn tìm cớ để gặp mặt Thẩm đại nhân một lần, lại làm một vài món ăn ngon cho hắn ăn.

Rượu đã được ủ nhiều ngày trong không gian của nàng càng thêm tỉnh tế thuần nhất.

Vì để nhắm cùng với rượu, nàng còn làm ra mấy món ăn nhỏ như da cá cay, đậu phộng hương cay.

"Nhất định sẽ có mặt"

Với điều kiện là không có chiến sự. Thanh Y cất gọn kẹo hạnh nhân mà Khương Bảo Châu cho đi, sau đó vui rạo rực mà trở lại đại doanh thành bắc.

Bên này, Khương Bảo Châu muốn mua một ít lạp xưởng để khao cha mình, vừa đến cửa hàng lạp xưởng đã có người ấn khăn vào trong miệng nàng.

Trước khi hôn mê, Khương Bảo Châu chỉ có thể nói không tốt.

Đầu óc nàng không thể xoay chuyển nên không có cách nào tiến vào trong không gian tránh né.

Trời đã tối rồi, không khí Khương gia căng thẳng mà nghiêm trọng.

"Bảo Châu còn chưa trở về."

Khương Tu Võ nhận được tin tức thì lập tức chạy như bay về nhà.

Bọn họ đã đi khắp các nơi có thể tìm, cũng không thấy bóng dáng Khương Bảo Châu. "Bảo Châu luôn luôn cẩn thận, trước khi ra cửa đều sẽ nói với mọi người một tiếng”

Ánh mắt Khương Bát Đấu trâm xuống, ông có một suy nghĩ không tốt.

Hôm nay ông thẩm tra vụ án của Tạ gia, nữ nhi lại lập tức mất tích, chẳng lẽ là người Tạ gia xuống tay?

Nếu mà như thế thì ngược lại là chuyện tốt.

Ít nhất, trước mắt có thể xác nhận Bảo Châu đang an toàn.

"Khương Bát Đấu, nếu mà nữ nhi có một chút thương tích nào thì ta sẽ băm ông!"

Văn thị sốt ruột tức giận, nữ nhi có không gian tự bảo vệ mình, sẽ không có nỗi lo về tính mạng.

Hiện tại nhà mình có thân phận tội thần, không hạ mình một chút mà lại còn tìm mọi cách đắc tội với người khác.

Còn ngại Khương gia không đủ thảm hay sao?

Nhà cao cửa rộng thì nhiều việc xấu xa, sao không thấy Khương Bát Đấu đi thăng đường xử án đi!
Bình Luận (0)
Comment