Xuyên Thành Con Tội Thần Chịu Lưu Đày: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 282 - Chương 282: Chuyện Cũ

Chương 282: Chuyện Cũ Chương 282: Chuyện CũChương 282: Chuyện Cũ

Phẫn nộ thì phẫn nộ, đầu óc ông lại không ngừng xoay chuyển.

Giằng co cùng với Tạ gia, đây chính là một cái cơ hội để biểu hiện bản thân rất tốt.

Hoàng Thượng nhìn thấy ông nỗ lực, cho dù trở thành tội thần lưu đày tới bắc địa thì vẫn còn muốn vắt hết óc phát huy chút năng lượng còn lại để tận trung với Hoàng Thượng.

Thật là cúc cung tận tụy đến chết mới thôi!

Khương Bát Đấu lau đôi mắt, đến bản thân ông còn cảm thấy cảm động!

Nếu mà Hoàng Thượng không cảm động thì đó chính là không có trái tim.

"Ha ha." Quản sự Tạ gia không bình thường, đối với bá tánh ngoài cửa, ông ta không lưu tình chút nào mà vạch trân thân phận Khương Bát Đấu.

"Nguyễn đại nhân ốm đau trên giường, các ngươi nghĩ ai đang thẩm án?"

Khương Bát Đấu là tội thần bị Hoàng Thượng phán lưu đày, các bá tánh cũng không nên bị lừa!

"Làm càn!" Khương Bát Đấu vỗ đường mộc.

Quản sự Tạ gia như chó nóng nảy mà muốn nhảy tường, thật sự vạch trần thân phận của ông.

Không sao, Khương Bát Đấu đã có chuẩn bị từ sớm.

"Tuy rằng bản quan phạm sai lầm, nhưng nhận được hậu ái của Hoàng Thượng nên không bị mất chức quan."

Về mặt lý luận mà nói, Khương Bát Đấu vẫn là quan to nhất phẩm, chẳng qua hiện nay không phải ngự sử, ông không có thực quyên.

Nói trắng ra chính là quang côn tư lệnh.

Dù vậy, cũng không phải nhân vật mà hạ nhân có thể chỉ vào mặt!

"Ủng hộ Khương đại nhân!"

"Không hổ là Khương đại nhân, chúng ta muốn biết chân tướng!"

Ngoài cửa, các bá tánh sôi nổi tỏ vẻ ủng hộ Khương Bát Đấu.

Tạ tiểu thư chết không rõ ràng, sau lưng rốt cuộc có ẩn tình như thế nào?

Vạch rõ toàn bộ chân tướng sự thật, là vì cho người chết một lời giải thích, làm nàng có thể an giấc ngàn thu ở nơi chín suối.

"Nhìn xem, ánh mắt của hương thân phụ lão là sáng như tuyết!" Khương Bát Đấu nắm tay, nhiệt huyết sôi trào.

Trong nháy mắt, giống như trở lại tuổi trẻ khi ông ở Tây Bắc, từ tri huyện lên làm tri phủ.

Lúc ấy rời khỏi Tây Bắc, được vạn dân đưa tiễn.

Ngày ấy khi ông ấy rời đi, vừa lúc trời mưa, các bá tánh rưng rưng đưa tiễn.

Dường như ông đã tìm được ước nguyện làm quan ban đầu, chính là phân ưu giải nạn cho dân chúng.

Tạ gia có người làm quan ở kinh thành thì sao? Ông sẽ sợ sao?

Khương Bát Đấu muốn lôi tất cả những dơ bẩn ngầm này ra ngoài ánh sáng khắp thiên hạt!

"Khương đại nhân là một quan tốt!"

"Đúng vậy, Tạ gia bẩn thỉu!" Bên ngoài công đường, không ngừng có bá tánh kêu gọi.

Khương Bát Đấu nhận được ủng hộ, phái quan sai bắt lấy quản sự Tạ gia.

Đã gây chuyện thì không thể sợ phiền phức.

Việc thẩm vẫn còn đang tiếp tục.

Người vừa mới kêu gọi bá tánh ăn ý mà chui ra từ trong đám người.

Mọi người đến góc chờ đợi.

Khương Bảo Châu đi ra khỏi hậu viện phủ nha, cho mỗi người một khối bạc vụn.

"Đa tạ tiểu thư, thật ra ngài không cần trả tiền, chúng ta cũng ủng hộ Khương đại nhân."

Những bá tánh kêu gọi cảm xúc trào dâng đó, đúng là "thuỷ quân" do Khương Bảo Châu mời đến.

"Bảo Châu, ta đã từng gặp gỡ với Tạ Hân Lan."

Nguyễn Miên Miên thở dài, hai người không đi lại cũng chỉ vì tính tình không hợp.

Nhưng mà không thể phủ nhận, Tạ tiểu thư là người lương thiện.

"Nương của ta cùng mẫu thân Tạ Hân Lan là bạn thân."

Nguyễn Miên Miên nhắc tới một đoạn quá khứ.

"Trước khi nương của ta xuất giá, còn thân thiết với Tạ phu nhân đến mức trao đổi váy áo với nhau."

Không chỉ có như thế, thậm chí ước định nếu sinh nhi nữ thì phải kết làm thông gia.

Ngày vui ngắn chẳng tày gang, sau khi Tạ phu nhân sinh nữ nhi thì thân mình ngày càng sa sút.

"Nương của ta đi gặp bà ấy, phát hiện bà ấy gầy đến mức chỉ còn da bọc xương." Khi Tạ Hân Lan được một tuổi, Tạ phu nhân liên buông tay nhân gian.

Không quá ba tháng, Tạ đại nhân lại cưới, lại cưới biểu muội của Tạ phu nhân.
Bình Luận (0)
Comment