Xuyên Thành Con Tội Thần Chịu Lưu Đày: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 348 - Chương 348: Ba Năm Sau

Chương 348: Ba Năm Sau Chương 348: Ba Năm SauChương 348: Ba Năm Sau

"Đúng là có quen biết."

Kiếm Lan công tử từng dạy Tiểu Điệp cách sắm vai thi thể, nếu việc này cũng được xem là có giao thoa.

Trắc phi của Thái Tử, nói thật dễ nghe, những sự thật cũng chỉ là thiếp.

Cho dù là phi tử trong hậu cung cao quý hơn tiểu thiếp, nhưng lại không có tự do.

Khương Bảo Châu chạy đi tìm Tiểu Điệp, Tiểu Điệp đang may yếm.

Thấy nàng đi vào, Tiểu Điệp không nhanh không chậm thu hồi mũi kim cuối cùng.

"Bảo Châu, có đẹp không?”

Tiểu Điệp làm yếm cho Khương Bảo Châu, cười nói: "Muội mặc trên người, có phải sẽ nhớ tới ta không?"

"Sẽ."

Khương Bảo Châu ôm lấy Tiểu Điệp, các nàng là tỷ muội tốt cả đời.

Chỉ cần một câu nói của Tiểu Điệp, nàng có thể giúp Tiểu Điệp trốn khỏi kinh thành, tránh né Thái Tử.

Không thể trêu vào, vậy thì trốn đi.

"Thiên hạ này đều là của Tiêu gia, có thể trốn đến nơi nào chứ?"

Tiểu Điệp lắc đầu, gả cho Thái Tử điện hạ là nàng trèo cao.

Không nói đến cái khác, gương mặt này của nàng đã là không xứng với người †a.

"Bảo Châu, muội yên tâm, ta sẽ không chịu ấm ức."

Tiểu Điệp mỉm cười, chờ có một ngày, nàng ngồi lên vị trí quý phi thì sẽ thổi gió bên tai, cầu Hoàng Thượng cho Thẩm đại nhân nghỉ tắm gội nhiều ngày hơn.

Như vậy Thẩm đại nhân có thể dẫn Bảo Châu đi du lịch!

Thời gian ba năm, nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không tính ngắn.

Lại là tháng ba mùa xuân, dương liễu thanh thanh.

Các bá tánh đã thay trang phục hè mỏng manh.

Cũng giống như hơn ba năm trước, hai bên đầu bờ ruộng, các hán tử ở trần rơi mồ hôi như mưa.

Trên chợ, tiếng thét to rao hàng không dứt bên tai.

Kinh thành vẫn trước sau như một là nơi phồn hoa, rất náo nhiệt.

Khương Bảo Châu đã mười tám, rút đi sự ngây ngô trong dĩ vãng, trở nên ổn trọng hơn. Năm ngoái, Hoàng Thượng thoái vị, Thái Tử chính thức lên ngôi, sách phong Tiểu Điệp thành quý phi.

Bên người Tiểu Điệp là Nghiên ma ma từng đi theo bên người Hoàng Hậu nương nương.

Một đời vua một đời thần, chỉ có Nghiêm ma ma là sừng sững không ngã, trước sau vẫn có thể kiếm cơm ờ trong cung.

Khương Bảo Châu tiến cung, nhìn thấy gương mặt kia của Nghiêm ma ma là lại thấy răng đau.

Cũng may, Tiểu Điệp đã thu phục Nghiêm ma ma, lão bà tử này chỉ ở bên ngoài làm bộ làm dáng, cũng không quản thúc quá nhiều.

"Phu nhân, canh giờ này ngài nên đi đón các tiểu công tử."

Tiểu Kết Tử xách theo một hộp thức ăn ba tầng ở trong tay, mỗi một tầng đều là điểm tâm.

Ba tâng điểm tâm, có ngọt có mặn, hương vị khác nhau.

"Đã đến cuối giờ Thân rồi sao?"

Khương Bảo Châu nhìn hồ nước một cái, vội vàng đứng lên.

Ba năm nay, nói đến thu hoạch thì có rất nhiều, thu hoạch lớn nhất là Khương Bảo Châu thăng cấp làm mẫu thân.

Hiện giờ ba bánh bao nhỏ đã hơn hai tuổi, trưởng thành rất sớm, lém lỉnh tỉnh nghịch làm người ta đau đầu.

"Đến rồi, ngài mau xuất phát, nếu không các tiểu công tử không thấy ngài lại phải náo loạn."

Tiểu Kết Tử thúc giục nói.



Khương Bảo Châu thở ngắn than dài. Người khác một lân sinh một đứa con, nhiều nhất cũng chỉ là song bào thai, nàng một lần sinh ba đứa con.

Đêm động phòng hoa chúc, nàng bị Thẩm Hoài Dung mê hoặc, hoàn toàn quên mất trong không gian có thuốc tránh thai.

Khương Bảo Châu mơ màng hồ đồ, nghe mẫu thân dạy dỗ kinh nghiệm, nữ trên nam dưới.

Kết quả, nàng lại thành một Giả Minh Nguyệt kế tiếp, lại là một ví dụ thất bại, chưa đến hai tháng đã có mang.

Chỉ có thai, đáy lòng Khương Bảo Châu cũng không hoảng hốt.

Nhưng sau khi biết là mang thai ba, thật sự là khiếp sợ triều dã.

Nàng cũng không ngờ, khiếp sợ triều dã không phải là dị tộc xâm chiếm, mà là nàng thành công sinh ra tam bào thai.

Từ đây nàng có danh hiệu là Tống Tử nương nương.

Duyên xấu của người Khương gia đã bị Khương Bảo Châu chung kết hoàn toàn, nàng thành đối tượng nịnh bợ của các phu nhân, các tiểu thư trong Kinh Thành.

Không phải bởi vì cha nàng là Khương Bát Đấu, cũng không phải bởi vì phu quân nàng là Thẩm Hoài Dung, tỷ muội của nàng là Quý phi nương nương, mà là bởi vì cái bụng của nàng.

Biết đi đâu nói rõ lí lẽ đây?
Bình Luận (0)
Comment