Chương 250: Đi Xem Hoa Đăng
Chương 250: Đi Xem Hoa ĐăngChương 250: Đi Xem Hoa Đăng
"Tiểu thư, ngài yên tâm, tiểu nhân chắc chắn sẽ làm xong xuôi tốt đẹp mọi việc."
Đêm đó, sau khi Đại Phi thu dọn xong xuôi, cùng với đám người Bàn Tử đi theo người của Thẩm Hoài Dung rời khỏi biên thành, đi thẳng đến kinh thành.
Người của Thẩm Hoài Dung đưa ra lệnh bài thông hành, lính gác cổng trực tiếp mở cửa thành, đội ngũ rất lớn.
"Tiểu thư, kinh thành trông như thế nào?"
Tiểu HỈ đi theo Khương Bảo Châu đi tiễn Đại Phi, do dự hỏi.
Người Khương gia không hề kiêng dè việc nhắc tới chuyện quá khứ.
"Kinh thành ư..." Khương Bảo Châu nhắm mắt nhớ lại, nàng vừa xuyên đến, mở mắt ra đã bị đưa lên đoạn đầu đài.
Ánh mắt nhìn theo bóng dáng đao phủ, còn có dân chúng đang chen chúc ở phía dưới
Vào lúc quan trọng nhất thì được cứu, cả nhà bị nhốt ở trong tù.
Đối với kinh thành, ký ức của bản thân nguyên chủ cũng không nhiều lắm.
"Kinh thành ở dưới chân thiên tử, rất giàu có."
Khương Bảo Châu không có cách nào để giải đáp được khúc mắc của Tiểu Hỉ, vội vàng mở miệng hứa hẹn nói: "Đợi sau này việc làm ăn của tiểu thư ta ở biên thành phát triển mạnh, ta sẽ mang ngươi đi trải sự đời."
Đại Tề không thể so với ở hiện đại, xe ngựa thì chậm, đường xá lại xa xôi. Nghĩ đến tỷ muội tốt Tiểu Điệp còn ở kinh thành xa xôi, cũng không biết được liệu còn có ngày gặp lại hay không.
Năm nay Khương gia thay đổi cách nấu nướng, mỗi ngày làm mười mấy món ăn chính, người nhà ai cũng béo lên trông thấy.
Chỉ có Tiểu Kiều là đang lén lút giảm cân.
Mỗi ngày thức dậy nàng ấy đều sẽ chạy vài vòng quanh sân.
Một ngày hai bữa cơm đều ăn rất thanh đạm.
Đợi đến ngày mười bốn tháng giêng, Tiểu Kiều căng thẳng xem lại cân nặng, nàng đã gầy đi mười cân.
Ban đầu cũng có mấy ngày, Tiểu Kiều bị cơn đói làm cho thức giấc.
Nàng muốn ăn thịt kho tàu, muốn ăn giò, còn muốn ăn bánh ngọt cùng thịt viên nhỏ chiên dầu.
Nhưng nghĩ đến việc Bạch Lạc Trân cười nhạo nàng là gấu chó, Tiểu Kiều nuốt nước mắt nhịn xuống.
Nàng muốn lột xác, muốn cho mọi người kinh ngạc đến ngây người.
"Tiểu Kiều tỷ tỷ, cố lên!"
Đúng vậy, nữ tử là phải có cốt khí.
Khương Bảo Châu sợ Tiểu Kiều đói đến không chịu được, thỉnh thoảng chia cho nàng ấy vài miếng thịt gà cay tự làm.
Ngày mười năm nông lịch, tết Thượng Nguyên.
Nha môn được nghỉ tắm gội, Khương Tu Võ được về nhà từ sớm.
"Lão nhị, buổi tối, con đưa Bảo Châu cùng Nguyễn tiểu thư đi xem hoa đăng đi."
Văn thị được Lưu xảo miệng nhắc nhở. Ở biên thành, nam và nữ đã đính hôn sẽ không có quá nhiều kiêng kị, có thể cùng đi với nhau.
"Nương, con không muốn đi."
Khương Tu Võ rút lui có trật tự, trong lòng hắn có nỗi khổ riêng.
Nguyễn Miên Miên nghĩ như thế nào, chẳng lẽ hẳn lại không biết.
Giữa hai người có ân oán, Nguyễn Miên Miên chắc chắn không có ý định tốt, nhưng mà người nhà hắn lại không tin.
"Không đi cũng phải đi."
Biên thành vừa mới có mọi rợ đến được mấy ngày, nếu Khương Tu Võ không đi theo thì Văn thị không yên tâm.
Đợi đến lúc lên đèn, trên đường cái biên thành đã đứng chật kín người.
Khương Bảo Châu kéo theo Tiền Ngọc Lan, cùng Bàn Nha và Ngô Thông tập trung lại. "Bảo Châu, tại sao Tiểu Kiều tỷ tỷ lại không đến?”
Tiểu Kiều đến từ phía nam, chắc chắn chưa từng nhìn thấy tiết hoa đăng ở biên thành bao giờ.
Một năm chỉ có một lần, bá tánh ở các thành trì xung quanh cũng đến đây, vô cùng náo nhiệt.
"Tiết hoa đăng ở kinh thành cũng không có gì hiếm lạ, cơ bản là có nhiều người, còn ở bắc địa có băng đăng nên sẽ không thể thường xuyên thấy."
Bàn Nha mang theo kẹo đậu phộng, còn định chia cho Tiểu Kiều.
"Có thể là do trời quá lạnh."
Ở ven đường không xa, có quầy hàng bán đậu hủ, mùi hương bay đi rất xa.
Tiểu Kiều không được ăn no, lo lắng nếu đi ra ngoài sẽ thèm ăn, cho nên lựa chọn ở trong nhà giúp Văn thị thêu thùa may vá.
"Đấn đây, hôm nay ta mời."
Ngô Thông rất hào phóng, lấy tiền ra đưa cho người bán rong.
Đậu hủ được cắt thành miếng vuông nhỏ, lăn từng vòng trong chảo ngập dầu.
Dầu sôi rất mạnh, phát ra tiếng vang "xèo xèo”.
Bên ngoài đậu hủ được rán vàng giòn bên trong mềm, xoa thêm một lớp tương ớt, rải lên trên một chút hành lá.
"0a, thơm quá đi!"
Bàn Nha cắn một miếng, đậu hủ thật mềm, còn có nước sốt.