Xuyên Thành Con Tội Thần Chịu Lưu Đày: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 318 - Chương 318: Tỷ Muội Tốt Tới Cậy Nhờ

Chương 318: Tỷ Muội Tốt Tới Cậy Nhờ Chương 318: Tỷ Muội Tốt Tới Cậy NhờChương 318: Tỷ Muội Tốt Tới Cậy Nhờ

Sau khi về đến Khương gia, rất nhiều xe ngựa đang dừng trong ngõ nhỏ.

"Tiểu thư, đại ca của nô tỳ đã về."

Tiểu Hỉ tươi cười rạng rỡ, vui mừng khôn xiết.

Một chuyến hành trình đi tới kinh thành lần này, Đại Phi đã mua không ít đồ vật.

Đi ngang qua thành trì nào, chỉ cần còn có thể mang về được thì toàn bộ đều mang về.

"Đại Phi cùng mọi người đâu rồi?"

Khương Bảo Châu chỉ có thấy Bàn Tử cùng Khi Ốm.

Hai người rời đi biên thành đã lâu, chắc chắn rất nóng lòng muốn thăm hỏi người nhà.

"Tiểu thư, chúng ta thu mua được không ít lương thực, Đại Phi dẫn người đi cất lương thực rồi”

Ở kinh thành, đã sớm là cảnh xuân về hoa đã nở, không nghĩ rằng ở phương Bắc vẫn còn lạnh như vậy.

Do vậy sau khi trở lại biên thành, Bàn Tử không kịp thích ứng mà hắt xì một cái.

"Ừ, người nhà các ngươi chắc cũng đang sốt ruột mong chờ."

Khương Bảo Châu không nóng nảy hỏi chuyện, đuổi các hạ nhân về nhà gặp mặt người thân.

"Đúng rồi, không ai được về tay không đấy.

Nhà kho mới làm sủi cảo nhân thịt dê, còn có bò cạp dê.

Khương Bảo Châu vội vàng chia cho mọi người rất nhiều mỹ vị đặc sắc của phương bắc.

Đợi đến khi nàng bước vào nhà, một điều kinh ngạc lớn hơn nữa đang chờ nàng.

"Bảo Châu!"

Tiểu Điệp nhanh chân bước đến, ôm chặt lấy Khương Bảo Châu còn đang đứng ngây người.

"Tiểu Điệp, sao tỷ có thể tới phương bắc?"

Khương Bảo Châu vội vàng nhanh chân ôm lấy Tiểu Điệp một cái ôm cực lớn, quá vui mừng mà khóc.

Sau khi đến phương Bắc, người mà Khương Bảo Châu không yên lòng nhất ở trong kinh thành chính là tỷ muội tốt của mình.

Nàng biết, tình cảnh Tiểu Điệp cũng không tốt.

Vì tiên nàng đoạn đường cuối cùng, Tiểu Điệp còn bị mẹ cả hung hăng đánh cho một trận.

"Bảo Châu, ta..."

Tiểu Điệp nghẹn ngào, trong lúc nhất thời nói không nên lời.

"Phương bắc không thể so với kinh thành, mùa xuân tháng ba còn lạnh."

Khương Bảo Châu vẫy tay với Nguyễn Miên Miên cùng đại tẩu Giả Minh Nguyệt, sau đó cứ thế đưa Tiểu Điệp về phòng.

Hai tỷ muội có vài chuyện cần tâm sự.

Nhìn biểu tình của Tiểu Điệp, không giống như là đi theo người nhà đến phương Bắc.

"Tỷ hãy nói thật với ta, rốt cuộc có chuyện gì?"

Tuy rằng Tiểu Điệp là thứ nữ, nhưng cũng là thiên kim nhà quan.

Nàng tới bắc địa, bên người ngay cả một nha hoàn đều không có, rất kỳ quái. "Sao trên tay tỷ lại có vết thương?”

Khương Bảo Châu suýt chút nữa đã khóc thành tiếng, tỷ muội tốt phải chịu tủi thân, những tủi thân này còn khổ sở hơn nhiều so với nàng.

"Bảo Châu, ta có thể đến đây nhờ cậy muội được không?"

Tiểu Điệp dùng khăn lau nước mắt, hiện giờ nàng là người không có nhà để về.

"Ta nguyện ý làm nha hoàn cho muội”

Cảm giác không còn người thân và hoàn cảnh xa lạ làm Tiểu Điệp cảm thấy rất tuyệt vọng.

Nếu không phải Đại Phi khuyên nàng là Khương Bảo Châu rất nhớ mong người tỷ muội là nàng thì dù thế nào Tiểu Điệp cũng sẽ không tới phương Bắc.

"Tỷ đang nói lời ngốc nghếch gì vậy?"

Khương Bảo Châu dùng khăn lau nước mắt giúp Tiểu Điệp. Sau một lúc lâu, Tiểu Điệp mới ngừng khóc thút thít.

"Ta là được Đại Phi đào ra ở bãi tha ma

Một câu của Tiểu Điệp làm Khương Bảo Châu kinh ngạc tới rớt cằm.

"Rốt cuộc có chuyện gì vậy?"

Khương Bảo Châu hoàn toàn không biết tin tức gì ở kinh thành.

"Lúc trước muội có nhờ một vị đại nhân tặng đồ cho ta, ta đều nhận được"

Tiểu Điệp hít hít cái mũi, nàng không tính là quá thất bại.

"Là do đồ vật mà muội gửi đã gây ra tai họa cho tỷ sao?"

Khương Bảo Châu tặng một cái vòng tay vàng cho Tiểu Điệp, cũng khá đáng giá.

Còn lại thì đều là những món đồ không đáng giá. "Không, không phải."

Điệp sợ bị đích tỷ phát hiện rồi sẽ cướp mất đồ mà Khương Bảo Châu đưa nên nàng đã giấu đi hết.

"Là do lúc ăn tết"

Tiểu Điệp cảm thấy rất tủi nhục.

Nhưng mà đối mặt với người tỷ muội tốt thì nàng vẫn nói ra.

"Đích tỷ đã đính hôn, nhà trai tới cửa tặng lễ năm mới"

Vị công tử kia là một củ cải hoa tâm thích ăn cỏ gần hang, những nha hoàn bên người đều không buông tha.

Sau khi nhìn thấy Tiểu Điệp hắn liền trêu ghẹo không ngừng.

"Bị đích tỷ phát hiện ra, ta đã giải thích, nhưng mà..."

Vị công tử kia lại nói là do Tiểu Điệp cố ý quyến rũ hắn! Tiểu Điệp giải thích mỏi mồm cũng không làm nên chuyện.
Bình Luận (0)
Comment