Xuyên Thành Con Tội Thần Chịu Lưu Đày: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 68 - Chương 68: Huynh Đi Trộm, Để Ta Chôn

Chương 68: Huynh Đi Trộm, Để Ta Chôn Chương 68: Huynh Đi Trộm, Để Ta ChônChương 68: Huynh Đi Trộm, Để Ta Chôn

"Khương đại nhân, không cần khách khí."

Không phải Bạch Lạc Trần không muốn ngủ trong xe ngựa, mà là do hẳn không thích ngửi mùi thuốc trị thương gay mũi, nếu thế không bằng làm người tốt tới cùng, nhường xe ngựa cho ba cha con Khương gia, coi như tặng người ta một ân tình.

Mấy cái bàn nhỏ của hắn có thể xếp lại thành giường, vừa hay đủ để cho ba người ngủ.

Bạch Lạc Trần nghe nói lều trại của Khương gia rất chắc chắn, vừa hay trên nóc xe ngựa có một cái lều trại nhỏ, lồng lều trại nhỏ vào bên trong, có hai lớp bảo vệ thì không sợ mưa rơi. "Bạch công tử, đa tạ ngài, khẩu vị của ngài thế nào, thích thanh đạm hay là cay nóng?"

Khương Bảo Châu cũng không có bản lĩnh gì khác, đành phải nấu ăn báo đáp Bạch Lạc Trần, hơn nữa chính hắn là người đã cung cấp nguyên liệu nấu ăn.

"Thanh đạm đi."

Khương Bát Đấu bị thương không nhẹ, chắc chắn không thể ăn những món cay nóng, không bằng hầm canh bổ dưỡng.

Bạch Lạc Trần thấy cách đó không xa có một thôn nhỏ, bây giờ hắn dẫn Tiểu Ngũ Tử sẽ đi tới đó mua thịt mua trứng, hắn không thiến tiền.

"Vậy có thể làm phiền Bạch công tử mua giúp ta mấy quả trứng gà mang về đây không?"

Khương Bảo Châu có hơi ngại ngùng, nàng ở lại nhóm lửa múc nước, lại thay băng cho Khương ma ma, không thể trì hoãn, chờ đến khi xử lý xong mấy việc vặt thì nàng sợ trời đổ mưa to không thể đi vào thôn.

"Ta muốn làm bánh trứng, sẵn tiện tặng cho Thẩm đại nhân một phần."

Thẩm Hoài Dung rất bắt bẻ trong việc ăn uống, Khương Bảo Châu lại không có nguyên liệu nấu ăn chất lượng, nên đành phải nấu đơn giản.

Chiên trứng, khoai tây thái nhỏ, trời tối không thể đi hái rau dại, nếu nhị ca có thể bắt được cá, thì cơm chiều sẽ có món canh cá bổ dưỡng.

Nấu cơm chiều, Khương Bảo Châu còn phải làm mấy cái bánh cuốn khoai tây nghiền, phòng ngừa sáng mai trời mưa nên nàng sẽ chuẩn bị luôn cả phần cơm sáng.

"Không thành vấn đề."

Bạch Lạc Trần sảng khoái đồng ý, hẳn bỏ ra trứng gà nhưng hắn lại ăn cơm chiều với người Khương gia.

"Tiểu muội, ta nhìn thấy Lưu quan sai đi đến bờ sông vớt cá."

Khương Tu Võ chuẩn bị bắt cá, sau khi hắn phát hiện quần áo của Lưu quan sai được đặt ở trên bờ thì lập tức nảy ra một ý tưởng.

Sao, huynh muốn dạy dỗ hắn?"

Nhịn cả nửa ngày, Khương Bảo Châu cũng sắp không chịu nổi nữa rồi, nếu nhị ca có ý tưởng gì hay thì chắc chắn nàng sẽ tham gia cùng.

"Ta thấy hắn để quần áo ở trên tảng đá, nếu không chúng ta giấu quần áo của hẳn đi?"

Khương Tu Võ gãi đầu, tối lửa tắt đèn, Lưu quan sai bị trộm quần áo thì chỉ có thể cởi truồng quay về, chắc chắn hắn không thể đoán ra được là do nhà bọn họ làm mà sẽ chỉ tưởng rằng gặp phải kẻ trộm.

Dạy dỗ Lưu quan sai không thể sốt ruột, phải bước từng bước.

"Nhị ca, huynh đi trộm, để ta đi chôn."

Khương Bảo Châu đồng ý, bắt đầu hợp tác phân chia công việc với Khương Tu Võ, không còn cách nào khác, quay về với bộ dạng trần truồng rất mất mặt.

Khương Bảo Châu đưa thuốc mỡ cho Văn thị, giả vờ đi đến bờ sông múc nước, trốn đằng sau tảng đá.

Lưu quan sai đang bắt cá dưới sông dù thế nào cũng không nghĩ ra được có người không trộm tiền mà lại đi trộm quần áo, khiến hắn gặp nhiều phiền phức liên tiếp nhau.

Sau khi Khương Tu Võ lấy hết quân áo đi, Khương Bảo Châu nhanh chóng nhận lấy, hai anh em hợp tác ăn ý, khiến Thanh Y núp trong bóng tối vô cùng ngạc nhiên. "Công tử, chúng ta có hành động không?"

Bức thư mà Thanh Y gửi đã nhận được câu trả lời, Lưu quan sai không phải là người tốt, gây ra không biết bao nhiêu chuyện thương thiên hạ lý, tiễn hắn lên đường đúng thật là chẳng oan uổng một tí nào.

"Chờ một chút."

Thẩm Hoài Dung xua tay, không vội tiễn Lưu quan sai lên đường, trước mắt cứ nhìn xem thử huynh muội Khương gia có thể làm được gì, rồi hắn âm thầm tiếp thêm lửa.

"Công tử, trong thôn cách đó không xa có tiếng động”.

Lỗ tai Thanh Y giật giật, lúc nãy ở gần đây, bọn họ phát hiện ra một đôi nam nữ yêu đương vụng trộm, hình như hai người đã kinh động mọi người trong thôn, nam tử kia chạy mất chỉ để lại nữ tử, nhưng mà hẳn cũng nhận được báo ứng, trực tiếp rớt xuống bẫy rập dưới chân núi, trong lúc nhất thời không thể thoát ra được.
Bình Luận (0)
Comment