Chương 205: Tới Quân Doanh
Chương 205: Tới Quân DoanhChương 205: Tới Quân Doanh
Vì chúc mừng trong nhà có hạ nhân mới, buổi tối Khương gia lại làm một bữa lẩu, mọi người bày mấy bàn, miễn cưỡng mới đủ để ngồi.
Trong bữa tiệc, Khương Tu Võ nói hắn muốn đi tới thôn Đại Hà mấy ngày.
"Bộ đầu thấy ta có một đống sức lực nên muốn giữ ta lại nha môn làm bộ khoái."
Mặc dù làm bộ khoái không có phẩm cấp, những tốt xấu gì cũng là ăn bổng lộc triều đình, còn có thể chăm sóc trong nhà.
"Được, lão nhị, con đi theo bộ đầu làm việc cho tốt, nhà ta không cần con phải kiếm tiền."
Nếu là trước kia thì Khương Bát Đấu sẽ chướng mắt một tiểu nha dịch thấp bé, hiện giờ Khương gia xưa đâu bằng nay.
Hơn nữa ông nghĩ muốn để Khương Tu Võ tích lũy kinh nghiệm, chờ ông thuận lợi về Kinh Thành hồi phục lại chức quan ban đầu thì có thể sắp xếp một chức vị ở Hình Bộ hoặc Đại Lý Tự cho Khương Tu Võ....
Thoáng chốc đã đến ngày hai mươi tháng mười một nông lịch.
Đêm hôm trước, Khương Bảo Châu vì làm túi tiền cho Thẩm Hoài Dung mà đã bận việc rất lâu ở trong không gian.
Nàng đã đánh giá cáo trình độ thêu thùa của mình, thêu ra mỹ nhân, Văn thị cũng không nhìn ra là hình người.
Rơi vào đường cùng, Khương Bảo Châu chỉ có thể nhắm đến máy tính trong không gian, dùng máy tính thêu thùa.
Máy tính thêu thùa ra mỹ nhân phong tình vạn chủng nửa lộ, như ẩn như hiện, chắc chắn Thẩm đại nhân sẽ thích.
Khương Bảo Châu mang theo một cái rương lớn đi thẳng đến đại doanh thành bắc.
"Khương tiểu thư, ngài làm hạt dưa ngũ vị hương cùng đậu phộng rất ngon, công tử đều khen không dứt miệng."
Dựa theo ước định, Thanh Y đến đón người.
Đối với tin tức Khương Bảo Châu đại diện tất cả người Khương gia đến doanh địa, Thanh Y không lộ một chữ nào, thậm chí còn giấu giếm công tử nhà hắn ta.
Chỉ chờ tiểu nha đầu đến, cho hai người công tử và Khương Tu Văn một niềm vui bất ngờ.
"Đại ca ta ở doanh địa thế nào, không lười biếng chứ?"
Khương Bảo Châu ngồi trên xe ngựa nhỏ, người đánh xe là Thanh Y.
Bọn họ muốn ra khỏi cổng thành, đi thẳng đến ngoài thành. "Đại công tử rất chăm chỉ, không hổ là lương đống của Đại Tê."
Dù sao, Khương Tu Văn bị công tử nhà hắn ta lăn lộn hết sức.
Thật ra mỗi lần công tử đều không nói gì cả, chỉ nói Khương Bảo Châu đã học xong hết, thế là Khương Tu Văn sẽ tự động ganh đua, mất ăn mất ngủ học tập tiếng man di.
Khương Bảo Châu vẫn còn không biết gì về mấy chuyện này.
Bên ngoài cổng thành gió bắc gào thét, còn lạnh hơn so với bên trong thành mấy phần.
Khương Bảo Châu rụt cổ, lấy khăn quàng cổ và bao tay vải bông trong từ trong không gian ra bỏ vào trong bọc.
Có đưa cho Thẩm đại nhân, còn có hộp quà tặng sinh nhật Khương Tu Văn.
Sau khi tới doanh địa, Khương Bảo Châu nhìn thấy Vệ Định Phong đầu tiên. Vệ Định Phong nhìn thấy Khương Bảo Châu thì giống như gặp quỷ vậy, cũng không chào hỏi đã lập tức rụt vào doanh trướng.
Hắn ta không muốn có một chút quan hệ nào với Khương gia, người nhà này chính là ôn thần.
Nghĩ đến cá vàng nhỏ bị Thẩm Hoài Dung đánh cướp, Vệ Định Phong lại thấy vô cùng đau đớn.
"Thanh Y, có phải tiểu Vệ đại nhân có hiểu lầm gì với ta không?"
Khương Bảo Châu cẩn thận suy nghĩ một chút, nàng chưa từng đắc tội Vệ Định Phong mà.
"Có thể là tiểu Vệ đại nhân ghen ghét đó."
Thanh Y thuận miệng nói như vậy, Khương Bảo Châu lại nghĩ tới chuyện khác.
Nhị ca Khương Tu Võ đã xuất phát đi tới thôn Đại Hà làm mồi cho tên hái hoa tặc đoạn tụ.
Cái mồi này rõ ràng tiểu Vệ đại nhân đi sẽ càng thích hợp!
Trong thời gian nói chuyện, Thanh Y dẫn theo Khương Bảo Châu đi tới doanh trướng của Khương Tu Văn trước.
"Đại cal"
Khương Bảo Châu chưa đi đến cửa, đứng ở cửa gọi vào.
Khương Tu Văn dụi mắt, cảm thấy mình đã xuất hiện ảo giác.
"Đại ca, ta tới!"
Khương Bảo Châu lại kêu một tiếng, lần này, cuối cùng Khương Tu Văn cũng cho chút phản ứng.
Hắn bật người đứng dậy đi mở cửa, sau khi nhìn thấy Khương Bảo Châu thì hắn nhếch miệng cười to: "Ha ha hai" "Thanh Y, Thẩm đại nhân đang bận sao, nếu không thì nói với Thẩm đại nhân một tiếng, học tiếng man di không vội trong nhất thời..."
Nhìn xem, đầu Khương Tu Văn rối như ổ gà, người cũng điên điên khùng khùng.