Chương 243: Đêm Giao Thừa Không Yên Bình
Chương 243: Đêm Giao Thừa Không Yên BìnhChương 243: Đêm Giao Thừa Không Yên Bình
Bạch Lạc Trần liên tục bị ném trúng đã bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Hai người họ nhất trí đối ngoại, lực sát thương này có chút lớn.
Bạch Lạc Trần nhìn khắp nơi một vòng, nhìn thấy Tiểu Kiều ở trong góc, nói: "Tiểu Kiều, mau giúp ta đánh Bảo Châu!"
Nhanh chóng tìm được đồng bọn, Bạch Lạc Trần rất đắc ý.
"Được."
Tiểu Kiều lập tức đồng ý, ném áo choàng hồ ly cho nha hoàn, bắt lấy một nắm tuyết to ở trên mặt đất.
Nàng đứng lên, đứng ở bên cạnh Bạch Lạc Trần, nhân lúc hắn chưa kịp chuẩn bị nhét toàn bộ vào trong cổ Bạch Lạc Trần. Đồ khốn, còn nghĩ chung một đám với nàng ư?
Cảm giác lạnh lẽo làm đầu óc Bạch Lạc Trần trống rỗng.
Tiểu Kiều luôn luôn là tùy tùng của hắn, sao hiện tại lại ra tay với hắn?
"Chỉ dựa vào huynh mà cũng muốn bắt nạt Bảo Châu?”
Tiểu Kiều vỗ vỗ tay, dạy dỗ Bạch Lạc Trần quá sung sướng!
Bạch Lạc Trần: "..."
Xong rồi, xong rồi, bọn họ đổi trắng thay đen, rõ ràng là Thẩm Hoài Dung bắt tay với Khương Bảo Châu để bắt nạt hắn!
"Công tử, ta tới giúp ngài."
Đại niên 30 không thể tức giận, Tiểu Ngũ Tử nắm chặt quả cầu tuyết đi lên một bước.
Thừa dịp Bạch Lạc Trân đang ngây người há hốc mồm, hẳn ném quả cầu tuyết vào trong miệng Bạch Lạc Trần một cách cực kỳ chính xác.
Tiểu Kiều cho hắn năm lượng tiền thưởng, Tiểu Ngũ Tử cũng không thể lấy không.
Mọi người đều cười ầm lên, chỉ có Bạch Lạc Trần là đứng ngơ ngác ở trong gió lạnh.
Thì ra, đây là cảm giác chúng bạn xa lánh.
Giờ Tý, mọi người đều ngồi ở phòng khách chờ đón giao thừa.
"Sủi cảo này là nhân gì, ăn ngon thật!"
Ở Khương gia, Bạch Lạc Trần đã sớm không có hình tượng gì, chỉ có mỹ thực mới có thể may vá lại trái tim rách nát của hắn.
"Sủi cảo thịt cá."
Làm dâu trăm họ, Khương Bảo Châu làm năm loại nhân để mọi người tùy ý lựa chọn.
"Bong bong bong!"
Biên thành có một chiếc chuông lớn, mỗi năm đến giờ Tý đêm 30, các bá tánh đều sẽ nghe thấy tiếng chuông.
"Không, vẫn chưa đến giờ Tý"
Thẩm Hoài Dung nhìn thoáng qua đồng hồ, tiếng chuông truyền tin chứng tỏ ngoài thành có chiến sự.
Hắn đứng lên, xem ra năm nay hắn phải thất ước, không thể đón giao thừa cùng với Khương Bảo Châu.
"Thẩm đại nhân, ngài đã tặng quà năm mới cho ta rồi”
Có Thẩm Hoài Dung hay không thì sau giờ Tý, Khương Bảo Châu đều sẽ lớn hơn một tuổi.
Khương Bảo Châu lắc lư cánh tay, đứng dậy đưa Thẩm Hoài Dung đến cửa. Khương Tu Văn ở bên cạnh thấy vậy cũng vội vàng đứng lên.
Hắn ở quân doanh làm công văn, có chiến sự thì hắn cần phải có mặt.
"Tiểu muội, thay ta chăm sóc cha mẹ."
Khương Tu Văn để lại vài chữ ngắn ngủn liền xoay người lên ngựa, biến mất ở trong màn tuyết đêm.
Khương Bảo Châu đứng ở trước cửa một lúc lâu, mãi cho đến khi nhìn không thấy bóng người thì nàng mới xoay người.
Phía sau, Khương Bát Đấu, Văn thị và Khương Tu Võ đều ở.
"Tu Văn đã thay đổi."
Khương Bát Đấu cảm thán, may mắn cho tiểu tử này.
Hắn vốn dĩ tính toán chờ đêm giao thừa 30 liền cho tên nghịch tử này một cái đế giày, nhưng Khương Tu Văn lại hoàn mỹ tránh thoát. Chỉ với chút cách cục nam nữ hoan ái của tú tài Lạc Phách mà còn muốn áp đảo Đại Minh Bạch ư?
"Đúng vậy, hiểu chuyện hơn không ít."
Văn thị cho rằng Khương Bát Đấu đang khen nhỉ tử, cũng phụ họa một câu.
Khi mọi người đang chuẩn bị vào nhà thì phát hiện cách đó không xa truyền đến tiếng vó ngựa tử, còn có ánh lửa.
Ánh mắt Khương Tu Võ sắc bén, đây không phải là quân phòng thủ trong thành, mà là mọi rợ đánh lén.
"Nương, không tốt, mọi rợ tới!"
Sắc mặt Khương Tu Võ thay đổi, đếm số lượng thì ít nhất có mấy trăm người.
Khương gia có phụ nữ và trẻ em, căn bản không phải đối thủ của mọi rợ.
"Không sợ."
Trong nhà có mật đạo. Khương Bảo Châu nghe vậy thì chấn kinh, sau đó mới kịp phản ứng lại.
Nàng chỉ huy, sắp xếp cha mẹ vào mật đạo tránh né trước.
"Đại Phi, ngươi dẫn người đi theo Đại Xuân thúc vào mật đạo, ta đi thông báo với mọi người."
Quá xa, Khương Bảo Châu dễ dàng có đi mà không có về, nàng chỉ có thể thông báo với mọi người ở xung quanh trước.
Từng nhà đều có hầm đồ ăn bí ẩn, có thể tránh né mọi rợ.
Nếu không mọi rợ vào nhà thì không chết cũng bị thương.