Xuyên Thành Con Tội Thần Chịu Lưu Đày: Mang Theo Không Gian Đi Chạy Nạn ( Dịch Full )

Chương 151 - Chương 151: Làm Thơ Chỉnh Phục Quý Đại Nương

Chương 151: Làm Thơ Chỉnh Phục Quý Đại Nương Chương 151: Làm Thơ Chỉnh Phục Quý Đại NươngChương 151: Làm Thơ Chỉnh Phục Quý Đại Nương

Quý đại nương đã có kinh nghiệm với việc ăn trộm, trước kia bà ta cũng dùng thủ đoạn này, không biết đã để bà ta đã trộm được biết bao nhiêu món.

Chủ nhà cũ là người đọc sách, thích hòa bình, mà Khương gia thì không phải vậy, ăn thịt cũng không cho người khác có cơ hội uống canh!

Quý đại nương nổi giận trong lòng, đứng ở sân nhà bà ta hùng hùng hổ hổ mắng chửi người, chợt bà ta đảo mắt nảy ra một ý hay.

"Lão bà tử kia sao có thể xấc xược và vô văn hóa đến vậy!"

Khương Bát Đấu lộ ra đôi mắt với quầng thâm đen, đêm qua vì thức đêm để vẽ tranh đông cung, đang lúc vừa muốn ngủ bù một giấc sau khi ăn no bụng thì đã bị lời chửi bậy của Quý đại nương đánh thức.

"Cha, cha đừng tức giận, chúng ta bị chó cắn một cái, dù sao cũng không thể cắn ngược lại nó."

Khương Bảo Châu vội đi lên khuyên bảo, hôm nay là ngày chúc thọ của Khương Bát Đấu nên nàng vô cùng hào hứng, tuy hiện tại cha nàng cũng không nhớ về chuyện ngày sinh nhật.

"Bảo Châu nói đúng."

Khương Bát Đấu xoa thái dương, Quý bà tử nhà bên cạnh cứ không ngừng chửi làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của ông, ông thật sự rất muốn tìm một cách nào đó khiến đối phương câm miệng.

Tức giận góp ý cũng không được, chửi mắng lại thì chỉ khiến đối phương hăng thêm sau đó sẽ càng xảy ra tranh cãi kịch liệt, Khương Bát Đấu là văn nhân mắng không được thì phải làm sao?

Nếu mắng không được, vậy thì chỉ có thể dùng những ngôn từ đẹp đẽ đáp lại. Khương Bát Đấu nhịn không được ho khan hai tiếng thông họng, sau đó ông cất cao giọng: " Ngỗng ngỗng ngỗng, khúc hạng hướng thiên ca, nhổ lông đun nước, hầm con ngỗng lớn trong nồi sắt, chỉ cần tuyết rơi dày đặc con ngỗng lớn sẽ ra khỏi nồi..."

Khương Bát Đầu cảm xúc trào dâng, nhịp điệu du dương, lập tức chinh phục Quý đại nương nhà bên, thanh âm chửi bậy véo. von kia cũng im bặt.

Khương Bát Đấu chiến thắng cũng nở nụ cười đắc ý, ông chống nạnh trở về phòng vừa đóng cửa, đặt đầu xuống gối đã ngủ mất, không bao lâu trong phòng đã có tiếng ngáy vang lên.

"Bảo Châu, nhanh lên, cha con đang ngủ!"

Văn thị vội vàng tập hợp mọi người trong nhà, Bạch Lạc Trân bế con chó săn nhỏ không lớn bằng bàn tay, di chuyển đến một chiếc ghế dài để nghe ngóng.

Hôm nay vì để làm bữa tiệc sinh nhật cho Khương Bát Đấu, nên mọi người đều góp ý kiến.

Thật ra trước kia ở trong kinh thành, mối quan hệ của Khương Bát Đấu không được tốt nhưng ông lại khá biết cách lấy lòng người bên trên, nên hàng năm đến ngày sinh đều sẽ được trong cung ban thưởng, cũng chưa từng bị bỏ lỡ năm nào.

Cho nên ở ngày sinh của ông năm nay, Văn thị càng chăm chút hơn những năm trước.

"Mẹ, con, cùng Bạch công tử phụ trách sắp xếp sân."

Bạch Lạc Trần rất giỏi tạo bầu không khí, không biết hẳn ta tìm được những chiếc đèn hoa nhiều hình dáng ở nơi nào, sau khi treo đèn lên thì chắc chắn trong sân sẽ rất đẹp.

Khương Tu Vũ có sức lớn, rất thích hợp với các công việc nhảy lên nhảy xuống.

Sau khi bày trí sân xong, việc quan trọng tiếp theo chính là món ăn, mọi người nhìn Khương Bảo Châu.

"Đại ca, huynh đi trang trí phòng khách, đêm nay cả nhà chúng ta sẽ mở tiệc ở phòng khách."

Khương Bảo Châu đặc biệt nhấn mạnh, rồi lại nhìn về phía Phùng Đại Xuân nói: "Đại Xuân thúc, dù sao trong nhà cũng không có ai đến nữa, đêm nay thúc khóa cửa sớm một chút."

"Dạ, tiểu thư!"

Phùng Đại Xuân kéo vạt áo, nở nụ cười chất phác.

Đêm này bởi vì tổ chức sinh nhật cho lão gia, hắn cứ nghĩ chuyện không liên quan đến hẳn, có thể ăn được chút cơm no bụng là tốt rồi, không ngờ tiểu thư còn nhấn mạnh một câu là không bỏ qua hẳn.

Cảm giác được xem trọng và đối đãi như người nhà thật tốt, nghĩ đến người nhà họ Phùng, Phùng Đại Xuân cũng không còn quá buồn bã nữa, xem như ông trời đối xử với hắn cũng không tệ.

"Con biết mọi người đang tò mò là mình sẽ được ăn món gì, nhưng hiện tại con chỉ có thể tạm thời giữ bí mật."

Khương Bảo Châu đã làm lò nướng, nước sốt thịt nướng và nước sốt chấm bí mật, chỉ vì nàng muốn tạo bất ngờ cho mọi người vào đêm nay nên hiện tại nàng sẽ không nói ra.

Nhưng Khương Tu Văn khôn ngoan, mới sáng sớm đã chạy đến phòng bếp chờ ăn vụng, ai ngờ lại vồ hụt.
Bình Luận (0)
Comment