Chương 330: Chúc Mừng Sinh Nhật
Chương 330: Chúc Mừng Sinh NhậtChương 330: Chúc Mừng Sinh Nhật
Toàn bộ phủ đều phóng pháo.
Thẩm Hoài Dung co giật khóe mắt, ra vẻ bình tĩnh.
Chờ đến khi đi đến cửa sân thứ hai, nha hoàn và các bà tử đã chờ sẵn ở đây cười nói: 'Rải hoal"
Sau đó, vô số cánh hoa rơi từ trên trời xuống.
Thẩm Hoài Dung hít sâu một hơi, tiếp tục bình tĩnh đi qua.
"Mùi gì thơm vậy?"
Thanh Y hít hít cái mũi, nuốt nuốt nước miếng.
Mặt trời đã lặn về phía Tây, cũng đã đến giờ cơm.
Hắn muốn ăn đồ ăn do Khương Bảo Châu làm, nhưng công tử luôn luyến tiếc Khương tiểu thư xuống bếp.
Hôm nay là sinh nhật của công tử, cũng không có nhiều người biết.
Ngày mồng 8 tháng 5 gần như là cấm ky.
Thanh Y không dám nhắc đến, dù sao mỗi năm công tử đều lẻ loi một mình ở đây.
Chờ khi đi đến thư phòng, trước cửa đã sáng lên đèn lồng màu đỏ.
Khoảng đất trống trong sân dựng lên lầu trại.
Xung quanh lều trại treo đèn lồng.
"Quản sự đang làm cái gì?"
Đúng vào ngày sinh nhật của công tử, sẽ không trùng hợp như vậy chứ?
Thẩm Hoài Dung đứng yên, hẳn nhìn thấy chữ viết của Khương Bảo Châu trên những cái rương. "Thẩm đại nhân, sinh nhật vui vẻ!"
Trong tay Khương Bảo Châu nâng một cái bánh kem ba tâng, theo sau là tất cả hạ nhân trong phủ.
Nếu không phải nhóm người này nghe không hiểu thì nàng đều muốn hát bài ca sinh nhật.
"Bảo Châu..."
Thẩm Hoài Dung sửng sốt, hắn không ngờ Khương Bảo Châu lại tới trong phủ.
Vốn dĩ, hắn định về phủ một lát rồi đến thăm hỏi Khương gia.
"Thẩm đại nhân, tới ước nguyện đi!"
Thổi tắt ngọn nến ước nguyện, quá trình này đã làm một lần khi ở Bắc Địa.
"Được."
Thẩm Hoài Dung lấy lại tinh thần, chắp tay trước ngực.
"Câu mong Bảo Châu cả đời bình an Vui vẻ."
Sau khi ước nguyện xong, Thẩm Hoài Dung thổi tắt ngọn nến.
"Tới, bánh sinh nhật, mọi người đều chia nhau ăn đi!"
Đây mới là cảm giác tổ chức sinh nhật.
Khương Bảo Châu chỉ huy Thẩm Hoài Dung cắt bánh kem, hạ nhân cầm khay xếp hàng chờ đợi.
"Khương tiểu thư, giữa bánh kem còn có nhân sao!"
Quả chua chua ngọt ngọt, là dâu tây à?
Sau khi ăn một khối, Thanh Y luôn miệng khen ngợi.
"Có dâu tây, cũng có thịt quả."
Khương Bảo Châu thấy Thẩm Hoài Dung không có kháng cự, lúc này mới yên lòng.
Đối với Thẩm Hoài Dung mà nói, sinh nhật chưa chắc là ngày vui.
"Khương tiểu thư, những thứ này là gì?"
Thanh Y ăn bánh kem xong, người sau bếp lục tục bắt đầu bưng lên món chính.
"Quà sinh nhật."
Khương Bảo Châu tự tay làm cho Thẩm Hoài Dung một chén mì trường thọ.
"Tại sao lại nhiều như vậy?”
Đóng gói hoa hoè loè loẹt, Thanh Y tấm tắc một tiếng.
"Thẩm đại nhân năm nay 22, đương nhiên phải chuẩn bị 22 món quà."
Những năm trước Khương Bảo Châu không có mặt.
Hy vọng tất cả những ngày sinh nhật về sau, hai người đều có thể cùng nhau ăn mừng.
Trong lòng Thẩm Hoài Dung đột nhiên mềm nhũn ra.
Trước đây, ngày mồng 8 tháng 5 là ngày hắn ghét nhất.
Bắt đầu từ giờ phút này, hắn thế nhưng lại có một tia chờ mong.
Thẩm Hoài Dung mở từng món quà, khi nhìn thấy trống bỏi, hắn liền cầm ở trong tay.
Khi còn nhỏ, hắn cũng muốn có được thứ này.
Nhưng cha mẹ lại chưa từng chuẩn bị cho hắn.
"Thịch thịch thịch!"
Thẩm Hoài Dung lắc nhẹ, hai viên hạt châu gõ ở trên mặt gỗ, phát ra âm thanh dễ nghe.
"Vẫn là Khương tiểu thư có ý tưởng." Thanh Y vuốt mông ngựa liên tiếp.
Chẳng sợ công tử nhà hắn không dùng được, nhưng sau này hai người còn có tiểu công tử hoặc tiểu tiểu thư thì có thể dùng được.
"Vòng cổ vàng đính đá quý, quá khí phái!"
Thẩm Hoài Dung mở từng món quà ra, Thanh Y ở bên cạnh tạo không khí.
Hắn làm cho Khương Bảo Châu cùng Thẩm Hoài Dung đều có chút xấu hổ.
Bóc được một nửa, Thẩm Hoài Dung không muốn bị bóng đèn vây xem nữa, vì Vậy xoay người lại.
"Thẩm đại nhân, ngài đừng bao giờ nói lời cảm ơn."
Với quan hệ của hai người bọn họ, làm vậy quá khách sáo.
"Ăn cơm được chưa?" Lúc này đã không còn sớm, Khương Bảo Châu đoán có lẽ Thẩm Hoài Dung đã đói bụng.
"Được."
Hai người vừa ngồi xuống, đang muốn động đũa thì nghe hạ nhân tới báo: "Công tử, tiểu Vệ đại nhân cùng Kiếm Lan công tử tới."
Thẩm Hoài Dung còn chưa kịp nói chuyện, hạ nhân cơ linh bổ sung thêm: "Tay không tới cửa!"
Đó chính là không biết sinh nhật của hắn.
"Nói công tử không ở trong phủ!"
Thanh Y chặn lại nói.
Món ăn hôm nay quá phong phú, tất cả đều là Khương tiểu thư chuẩn bị, trong phủ không chào đón người đến ăn cơm ké.
Tuy rằng Thanh Y và Thanh Trúc là huynh đệ, hắn cũng không muốn chia cho người khác. Cho nên, hẳn chắc chắn không phải là kẻ phản bội.